CƠ GIÁP KHẾ ƯỚC NÔ ĐÃI - Trang 579

La Tiểu Lâu lại càng hoảng sợ, không phải nguyên Tích động lòng với

cô gái kia thật đấy chớ, người yêu dấu có tặng gì thì cũng nhất định phải
xơi cho bằng hết, cơ mà cậu thực sự không ăn được nữa, giờ cậu chẳng đói
một tẹo nào, đầu vẫn còn váng vất lắm.

“Vậy thì đưa anh.” Nguyên Tích lấy hộp cơm trong tay La Tiểu Lâu, sau

đó cấp tốc giải quyết phần còn lại.

Trong logic học của Nguyên Tích mạnh mẽ, La Tiểu Lâu là của hắn, tất

cả mọi thứ của La Tiểu Lâu cũng đều là của hắn, trong hộp cơm của La
Tiểu Lâu có cái gì đương nhiên hắn sẽ chẳng cần đế ý.

Hơn nữa, khi bọn hắn vắng mặt ở nhà hàng, bố hắn còn thỉnh thoảng

thực hiện tiết mục bón cơm với mẹ. Lúc mẹ làm như vậy, bất luận bố có tức
giận phản đối ý kiến thế nào, nhưng đến cuối cùng vẫn thỏa hiệp. Ha,
đương nhiên, hắn tuyệt đối sẽ không vô dụng như bố mình đâu.

Tay La Tiểu Lâu khẽ run lên, Nguyên Tích thật đúng là không chê cậu.

Cơm nước xong, Nguyên Tích dựa vào La Tiểu Lâu nhắm mắt nghỉ ngơi.

La Tiểu Lâu không biết có phải do mấy tối hôm nay không ngủ ngon

được nên mới sinh ra mệt mỏi, trong thời gian ngắn ngủi vậy mà cậu đã
ngủ. Nơi nghỉ trưa cũng dần trở nên yên ắng, hình như bão hạt nhân không
quay trở lại, mọi người vừa sống sót sau tai nạn cộng thêm mệt nhọc đã dự
định cả chiều hôm nay phải nghỉ ngơi một trận.

Không biết đã qua bao lâu, La Tiểu Lâu bị người lay tỉnh, “Nhanh lên!

Trùng thú tới đấy! Chúng ta phải tìm nơi an toàn trốn đi thôi.” Cùng với
tiếng gọi dồn dập bên tai, chung quanh là những tiếng hô hoán và tiếng bắn
phá của súng năng lượng hạt nhân.

Cuối cùng La Tiểu Lâu cũng xác định mình không nằm mơ, ngay lúc này

đây, chế tạo sư cơ giáp đang được bao vây ở giữa, xung quanh là các chiến

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.