CƠ GIÁP KHẾ ƯỚC NÔ ĐÃI - Trang 682

mình chế tạo được Nguyên Tích sử dụng hoặc chiến đấu, vậy thì nhất định
sẽ có cảm giác vô cùng thành công…

Chỉ nghĩ như vậy thôi mà La Tiểu Lâu đã cảm thấy nhiệt huyết sôi trào

lên hết cả rồi.

Đến bữa tối, Athes cố sức xoa xoa cánh tay đau nhức của mình, cảm

thán: “Phỏng chừng ngày mai chúng ta tới tận cùng sâu nhất của hang động
rồi. Lần đặc huấn lần này thực sự khiến người ta rất khó quên, quả nhiên
theo nhóm trưởng là có thịt ăn mà.”

Nói xong, Athes chua xót liếc nhìn Nguyên Tích đang để La Tiểu Lâu

xoa bóp, âm thầm nói: nè, cái đồ trọng sắc khinh bạn kia, đặc huấn cũng
không chỉ có mỗi mình mình Nguyên Tích thôi đâu nhá!

Bất quá, xét thấy khí thế cường đại của nhóm trưởng, Athes tuyệt đối

không dám để Nguyên Tích trông thấy con mắt nhìn La Tiểu Lâu đăm đăm
của mình.

Đêm đó, đến lúc đi ngủ, Nguyên Tích đột nhiên hỏi, “Chân của em thế

nào rồi?”

“Không có việc gì.” La Tiểu Lâu sững sờ, trả lời.

“Nếu lúc về mà chân của em vẫn chưa khỏi, đừng hy mọng anh mang

nguyên liệu về giúp em.” Nguyên Tích hừ một tiếng, tuy giọng điệu hung
ác nhưng tay của hắn vẫn vươn xuống, kéo cổ chân La Tiểu Lâu lên, xoa
nhẹ.

La Tiểu Lâu chỉ cảm thấy mặt mình nóng hầm hập, gặp phải Nguyên

Tích kỳ quặc như thế mà vẫn còn quan tâm tới người khác, thực sự là rất
may mắn — Nếu bây giờ không phải đang ngủ trần thì rất tốt…

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.