CƠ GIÁP KHẾ ƯỚC NÔ ĐÃI - Trang 720

“Không có khả năng hiểu lầm, ta ôm qua bao nhiêu lần đương nhiên ta

biết —— Hưm, những tư thế này cậu ấy nhất định sẽ thích.” Nguyên Tích
khá chắc chắn mà nói. Nói đến đây, ánh mắt Nguyên Tích liền sáng bừng
lên, kéo áo A Tây hỏi: “Phòng tân hôn ở chỗ nào?”

A Tây đau khổ trả lời: “Ở ngay chỗ cao nhất, nằm trong một căn phòng

lớn cách làng khá xa, mọi thứ đều chuẩn bị tốt hết rồi, sau khi ngài và công
chúa kết hôn thì có thể vào —— Hả? Ngài muốn đi đâu? Nguyên Tích đại
nhân!” Giữa những tiếng kêu gào lí nhí của A Tây đã không còn thấy tăm
hơi Nguyên Tích đâu nữa. A Tây hiển nhiên không dám báo cáo cho người
khác biết mình đã mất dấu Nguyên Tích, chỉ có thể bắt đầu âm thầm công
cuộc tìm kiếm vị Nguyên Tích đại nhân cực kỳ quan trọng với bộ tộc của
bọn gã.

Trên đường trở về, La Tiểu Lâu vừa ngơ ngác vừa nhìn quanh quất, rốt

cục Nguyên Tích bị giam ở chỗ nào chứ? Chẳng nhẽ bây giờ đã bắt đầu
vuốt ve an ủi rồi? Đang nghĩ ngợi, đột nhiên xuất hiện một bàn tay bưng
kín miệng cậu, tay kia thì ôm lấy eo cậu, không một tiếng động cấp tốc di
chuyển.

La Tiểu Lâu buồn bực phát hiện nhà cửa hai bên càng ngày càng ít, có

người muốn giết người diệt khẩu? Trời ơi, có cần phải bức ép đau khổ như
thế này không. Cái đồ hỗn láo 125 kia, vì sao sống chết im lặng không
động đậy, chẳng lẽ không biết mở mồm ra giúp đỡ ư? Còn lồng bảo vệ của
Nguyên Tích tặng cho nữa, một tí động tĩnh cũng không có, đúng là chết
cha chết mẹ mà!

Sau khi bị ném lên chiếc giường lớn được phủ đầy hoa tươi và áo ngủ

bằng gấm, La Tiểu Lâu đầu óc choáng váng mới phát hiện nguyên nhân tại
sao 125 lại im lặng, bởi người bắt cậu hóa ra lại chính là Nguyên Tích!

La Tiểu Lâu cực kỳ kinh ngạc, lòng còn sợ hãi nên nắm chặt áo Nguyên

Tích, nhỏ giọng nói: “Hóa ra anh đã hồi tỉnh! Em đang phát sầu không biết

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.