CƠ GIÁP KHẾ ƯỚC NÔ ĐÃI - Trang 810

theo tôi học được bao nhiêu, với ông ta thì nhiều hay ít?”

“Học với đại sư nhiều nhất ạ.” La Tiểu Lâu thành thật.

Nghiêm đại sư hài lòng hừ một tiếng, một lát sau, phát hiện La Tiểu Lâu

lại chẳng nhận ra ý của mình, ông nâng mí mắt, bực mình nói: “Đã như vậy
thì cậu chính là học trò của tôi, tôi thực sự không biết tại sao cậu lại ngu si
đến mức đi bái sư nữa.”

La Tiểu Lâu trợn tròn mắt, nhưng cuối cùng vẫn không biết sợ chết mà lí

nhí một câu: “Nhưng mà, đại sư đã nói em là học trò của đại sư đâu ạ
——”

“Chả nhẽ cái chuyện này mà còn cần tôi phải nói nữa hả?!” Nghiêm đại

sư quát tháo, nhìn La Tiểu Lâu bằng kiểu ‘không ai ngu bằng cậu’.

“… Vậy thì, em đã biết rồi, em sẽ đi giải thích cho vị sư phụ kia, sau đó,

nhanh chóng hủy bỏ quan hệ.” La Tiểu Lâu thỏa hiệp.

Tuy làm đệ tử của Nghiêm đại sư thì phải biết nghe lời, thông minh,

quan trọng nhất là bất cứ lúc nào cũng phải phán đoán ra nội tâm của đại
sư. Thế nhưng, cho dù có như thế nào, lời của ông già Nghiêm cũng có lý,
hơn nữa La Tiểu Lâu cũng thích được ông truyền thụ kiến thức hơn. Cậu
quyết định, khi về nhà sẽ lập tức lên giải thích tình huống rõ ràng với vị sư
phụ trên internet.

“Thế cậu còn đứng đây làm gì? Về thu dọn cái đống lộn xộn kia của cậu

cho tôi ngay đi!”

“Vâng ạ.” Sau khi tháo chạy khỏi phòng nghỉ riêng của Nghiêm đại sư,

La Tiểu Lâu mới thở phào nhẹ nhõm. Chỉ cần lên giải thích rõ ràng với vị
sư phụ trên internet kia thôi, dù gì thì cũng coi như cậu đã có thầy hướng
dẫn của mình rồi, nghĩ tới đây, La Tiểu Lâu cảm thấy phấn khởi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.