CƠ GIÁP KHẾ ƯỚC NÔ ĐÃI - Trang 984

“… Ah, haa…” La Tiểu Lâu chống hai tay trước ngực Nguyên Tích, mặt

đỏ bừng, hơn nữa toát chút mồ hôi. Bị Nguyên Tích giữ chặt thắt lưng, giữa
cơn xấu hổ chật vật lại có khoái cảm không thể chối bỏ, La Tiểu Lâu đẩy
lên đẩy xuống, thỉnh thoảng trong miệng lại phát ra tiếng rên rỉ trầm thấp.

Nguyên Tích vẫn không nhúc nhích nhìn cậu, đột nhiên ngồi nửa người

dậy, sáp lại gần, liếm ngực La Tiểu Lâu, thân thể La Tiểu Lâu khẽ run rẩy,
kêu lên: “Đừng… đừng như vậy…”

Nguyên Tích chẳng những không dừng mà trái lại, sau một hồi liếm láp,

hắn cắn mạnh một miếng.

La Tiểu Lâu hét lên, sau khi phía dưới kẹp chặt một chút mới chậm rãi

ngã xuống người Nguyên Tích.

Nguyên Tích thở gấp một tiếng, không nhịn được nữa, hai tay ôm lấy La

Tiểu Lâu bắt đầu di chuyển. So với sự nhẹ nhàng của La Tiểu Lâu, quả thực
phải gọi là thô bạo.

Bởi vì cơn hưng phấn của Nguyên Tích mà đến khuya La Tiểu Lâu mới

được ngủ. Nhìn khuôn mặt vẫn còn đỏ hồng của La Tiểu Lâu, Nguyên Tích
thỏa mãn ôm cậu. Nô lệ nhỏ bé của hắn, vì muốn hiểu rõ hơn về chiến binh
cơ giáp của mình mà lên mạng tìm người đối chiến. Kỳ thực, dù La Tiểu
Lâu có thể chế tạo cho hắn một chiếc cơ giáp hay không thì hắn cũng sẽ
không vứt bỏ cậu đâu.

Nếu hắn không chăm sóc La Tiểu Lâu thì còn ai muốn cậu chứ —

Nguyên Tích hết sức thỏa mãn mà nghĩ.

Hôm sau, khi La Tiểu Lâu tỉnh lại thì Nguyên Tích đã đi. 125 đang vểnh

đuôi ngồi cạnh cậu chơi game.

Giơ tay lên nhìn đồng hồ, 9h30, Nguyên Tích để lại tin nhắn, bảo cậu cứ

ngủ đủ giấc rồi tới chiều đến Hào Quang tìm mình.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.