CÔ HẦU BÀN CỦA HOÀNG TỬ - Trang 190

"Em rất xin lỗi về điều đó."- Nàng ước gì chàng đã không ngồi quá

gần mình như vậy. Điều đó làm nàng không thể tập trung vào thứ gì cả-
"Nhưng nội dung của buổi hẹn đó có hơi- đau đớn. Em chỉ không thể đối
mặt với nó. Được rồi, em hứa em sẽ đi mà. Chuyến viếng thăm đó sẽ được
sắp xếp lại. Nhưng không phải là trong tuần này." Tại sao thứ mà nàng
muốn làm nhất lúc này là vòng tay quanh cổ chàng và khóc một trận thoả
thích nhỉ?

Sợ rằng mất kiểm soát mà làm như thế thật, nàng luồn lách rời giường

và đi tới mở cửa kính để bước ra ngoài ban công.

Một làn gió nhẹ thổi bay chiếc rèm cửa qua lại, và nhìn xa hơn nữa

qua mảng thực vật phong phú đầy màu sắc là nàng có thể nhìn thấy những
tia sáng mặt trời lấp lánh ánh vàng đang phản chiếu trên mặt nước biển
xanh hoàn hảo.

Mặc dù chỉ mới đầu tháng Tư nhưng hứa hẹn hôm nay sẽ là một ngày

đẹp trời.

Và nàng sẽ không bao giờ cảm thấy khổ sở hơn trong cuộc sống của

mình.

"Hãy gác chuyện đó sang một bên."- Casper chửi thề trong bụng và

bước dài đến bên cạnh nàng, ôm nàng trong vòng tay của mình- "Đủ rồi,
Holly."- Giọng chàng thô ráp- "Em vẫn còn nghĩ đến chuyện ở Rome phải
không? Chúng ta đã nói về nó trong hai tuần vừa qua rồi. Có lẽ ta đã hơi
cộc cằn."

"Chàng luôn trung thực."- Nàng đứng thẳng trong cái ôm của chàng,

cố gắng xua tan đi sự hào hứng và cảm giác xao xuyến xung quanh mình.

Nàng không muốn đáp lại.

"Em đang làm cho chính mình bệnh đấy."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.