CỌ HOANG - Trang 116

gian, rằng chẳng phải anh sống bảy mươi năm như người ta đã quy cho anh
mà một ngày nào đó anh sẽ phải tính lại - là sáu mươi chín năm ba trăm sáu
mươi tư ngày hai mươi ba giờ năm mươi tám...”

“Lạy Chúa”, McCord nói. “Lạy các tiểu thiên sứ. Nếu không may tôi

có một đứa con trai, thì vào ngày sinh nhật lần thứ mười của thằng bé tôi sẽ
dẫn nó đến một nhà thổ sạch sẽ và thú vị.”

“Đó là những gì đã xảy ra với tôi đấy”, Wilbourne nói. “Tôi đã đợi

quá lâu. Hai giây ở tuổi mười bốn hoặc mười lăm bằng tám tháng ở tuổi hai
mươi bảy. Tôi đã nằm ngoài quỹ đạo thời gian, bên cái hồ ở Wisconsin với
chín đô la hai mươi xu thực phẩm, chúng tôi gần như đã hết cái ăn và sắp
chết đói. Tôi nghĩ mình đã vượt qua được. Tôi tin rằng mình đã tỉnh táo lại
đúng lúc và vượt qua được; chúng tôi trở về đây và cứ nghĩ mình đã chiến
thắng cho đến đêm trước Giáng Sinh khi Charlotte nói với tôi rằng cửa hiệu
đó muốn giữ cô ấy lại làm việc, tôi liền hiểu ra tình trạng của hai đứa rằng
cái đói chẳng là gì cả, nó không gây ra chuyện gì hết ngoài việc giết chết
chúng ta, trong khi điều này còn tồi tệ hơn cả cái chết hoặc sự chia lìa: Đó
là lăng mộ của tình yêu, cái linh cữu hôi thối của xác chết giữa những hình
hài di động không có cơ quan khứu giác của xác thịt lâu đời với đòi hỏi gay
gắt, không có cảm giác và bất tử.” Những cái loa phóng thanh lại đồng thời
phát ra tiếng nói oang oang; đúng lúc đó người hầu bàn xuất hiện và
McCord thanh toán tiền. “Vậy nên tôi lo sợ”, Wilbourne nói. “Dạo đó, khi
còn ở vùng hồ ấy, tôi không lo sợ bởi vì tôi ở ngoài thời gian, nhưng bây
giờ tôi đã nhận thức được và tôi đã biết lo sợ, ơn Chúa. Bởi vì cái năm
1938 sau Công nguyên này không còn chỗ cho tình yêu nữa. Người đời sử
dụng đồng tiền để chống lại tôi trong khi tôi đang ngủ bởi vì tôi dễ bị đồng
tiền làm tổn thương. Sau đó tôi thức dậy, kiểm soát vấn đề tài chính và nghĩ
mình có thể chiến thắng họ cho tới tối hôm phát hiện ra rằng người đời đã
lấy sự đứng đắn để chơi tôi và cái đó còn khó chống đỡ hơn cả tiền. Bây
giờ thì tôi không dễ bị tổn thương bởi tiền bạc hay sự đứng đắn nữa, vậy
nên người đời sẽ phải tìm thứ gì đó khác để buộc chúng tôi phải thích nghi
với cái kiểu sống của con người mà giờ đây đã tiến hóa đến mức có thể tồn
tại mà không cần tình yêu - thích nghi hoặc là chết.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.