CỌ HOANG - Trang 144

được nữa. Phần tiếp theo của câu chuyện hắn kể đến với người nghe như
thể từ phía bên kia tấm kính màu sữa nhưng vẫn trong suốt, tựa thứ gì đó
người ta không thể nghe song lại có thể nhìn thấy - một loạt những cái bóng
không sắc màu nhưng vẫn có thể phân biệt được, trôi đi một cách êm ả, hợp
logic, không hề điên rồ và gây ra tiếng động: Hắn và người đàn bà đó đang
ở trên thuyền, giữa một cái máng nước rộng không biên giới và một lần nữa
chiếc thuyền lại lao vào vùng sức ép không thể cưỡng nổi của một dòng
xoáy mà hắn chẳng biết từ đâu đến, các thị trấn nằm nép mình dưới bóng
của những cây sồi xanh tươi và không thể tiếp cận tựa như hư ảo và dường
như không gắn với bất cứ cái gì ở phía chân trời bất biến và lộng gió. Hắn
không tin những thị trấn đó có thật, chúng không quan trọng, đằng nào hắn
cũng đã chịu sự đọa đày của số phận; những thị trấn ấy chẳng khác gì làn
khói mong manh hoặc hình ảnh trong một giấc mơ, và hắn cứ chèo thuyền
đi miết, không đích đến, không hy vọng, thỉnh thoảng lại nhìn người đàn bà
ngồi đó với hai đầu gối nhô cao và toàn bộ thân hình như thể đang bị ghì
chặt trong khi những dòng máu nhỏ len lỏi chảy xuống từ đôi môi bị cắn
mạnh. Hắn chèo thuyền đi trong vô định, chẳng để trốn khỏi cái gì cả, chỉ
mải miết chèo bởi hắn đã làm vậy quá lâu, lâu đến nỗi hắn tin rằng nếu
dừng tay thì cơ bắp của hắn sẽ gào lên giận dữ. Vậy nên khi chuyện ấy xảy
ra hắn không hề ngạc nhiên. Hắn nghe thấy âm thanh mình biết rõ (hắn đã
nghe thấy nó, chỉ nghe một lần là đủ, và không người nào cần phải nghe nó
hơn một lần), âm thanh mà hắn biết trước sau gì mình cũng sẽ nghe thấy;
hắn nhìn lại phía sau trong khi vẫn đang chèo thuyền, và nhìn thấy nó - bức
tường nước cong cong với đỉnh sóng gồm những đám tạp nham nào là cây
cối, rác rưởi, xác động vật; và hắn ngoái lại nhìn nó hẳn một phút trong tình
trạng kiệt sức vượt trên cả nỗi tức giận - tình trạng mà dù có khổ sở và bị
xúc phạm thậm tệ hơn hắn cũng không còn cảm thấy nữa, tình trạng cho
phép hắn ngẫm nghĩ trong cảm giác tò mò hoang dại không hề bị tổn
thương đạt đến mức độ mà những giây thần kinh dường như đã bị gây mê
của mình cho phép - về điều tiếp theo mà định mệnh sắp đặt để hắn và
người đàn bà này phải chịu đựng cho đến khi con sóng thực sự bắt đầu
chồm lên đầu hắn với vẻ gầm gào cực độ. Lúc đó hắn chỉ kịp quay đầu lại.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.