CÓ MỘT LOẠI YÊU AI DÁM NÓI - Trang 11

Bây giờ phố lớn ngõ nhỏ, dán đầy giấy truy nã, hình ảnh đều là hai người
đàn ông đội mũ lưỡi trai.

Vương đội lập tức đưa Đỗ Vi Ngôn tới văn phòng, mời cô đeo tai nghe,

trước khi mở máy phát ra, còn nói một lần: “Đây là một đoạn đối thoại vô
tình thu lại được, bên Bộ kỹ thuật đã xử lý rồi, cái này là do chúng tôi lấy
về, giọng nói trong tư liệu rất rõ ràng. Nghe giọng nói, hình như chính là
người bản tỉnh.”

Đỗ Vi Ngôn gật đầu, đeo tai nghe lên, tập trung nghe hết một lượt.

Ba mươi giây ngắn ngủi. Tua đến tận đoạn cuối cùng rồi ngừng lại.

Cô nhắm mắt suy nghĩ, thật lâu sau, mới nói: “Tôi sẽ nghe thêm một lần

nữa.”

Mười phút sau, Đỗ Vi Ngôn treo bản đồ tỉnh Lâm Tú ở trên tường, trong

tay là một cây bút đánh dấu màu đen. Đặt bút lên, cô lại cẩn thận suy nghĩ,
sau đó vẽ vẽ, khoanh một vòng chằng chịt quanh thị xã Minh Võ nằm ở
phía nam tỉnh Lâm Tú, quay đầu nhìn về phía Vương đội: “Ít nhất hai
người nói chuyện kia đến từ Minh Võ.”

Vương đội chớp mắt, hơi ngẩn người.

“Đội trưởng Vương, anh mời tôi đến, không phải là vì bản đồ phương

ngôn (tiếng địa phương) sao?” Đỗ Vi Ngôn vén tóc về phía sau tai, nói lưu
loát.

“Điểm thứ nhất, có thể anh nghe không hiểu, trong giọng nói người nọ

có mang theo âm rít và cuộn tròn.”

Đỗ Vi Ngôn suy nghĩ làm thế nào đơn giản nhất để giải thích rõ ràng cho

Vương đội cái gì là âm rít và cuộn tròn:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.