CÔ NÀNG MẠNH MẼ - Trang 135

Anh ta mò miếng khăn giấy dưới gối bằng cái tay không cắm kim tiêm

rồi ném ra ngoài, trừng mắt nhìn tôi một cái nhưng cũng không nói gì.

Tần Mạch truyền dịch xong thì nằng nặc đòi xuất viện, y tá có khuyên

can thế nào anh ta vẫn cứ trơ trơ, cô y tá không biết làm sao đành đến chọc
chọc vào cái đứa tôi đang ngồi ngẩn ra.

“Tình trạng hiện giờ của chồng cô tốt nhất là nên nằm viện để theo

dõi.”

Lúc này tôi mới sực tỉnh, liếc Tần Mạch tà tà nói: “Nghe nói gần đây

có một cô gái hai ba tuổi bị chết vì lao lực đấy.”

Bàn tay đang thắt caravat của anh ta cứng đờ, giọng nói lạnh lùng còn

mang theo ý bất mãn: “Tôi tưởng cô không muốn ngồi ngây ra ở trong này
nữa chứ”

“Tôi thì không muốn nhưng anh thì cần phải ngây ra tiếp đó. Tôi mới

được treo một danh xưng mới, vừa diễn kịch được có một ngày, hôm nay
anh đã xảy ra chuyện. Có khi có người lại nói tôi khắc chồng, làm sao tôi
sống nổi chứ”

“Cô cứ khắc thử cho tôi coi.” Nói xong, anh ta khoác áo bước thẳng ra

ngoài.

Anh ta không nghe lời khuyên của tôi thì tôi cũng hết cách, khẽ lắc

đầu bất đắc dĩ với mấy cô y tá rồi tôi cũng nối gót theo sau anh ta.

Ra đến đường cái thì đường xá đã thông thoáng nhưng không biết xe

của Tần Mạch đã bị tha đi đâu mất. Hai người chúng tôi đứng ngơ ngác,
nhìn chằm chằm con đường trống trơn một lúc. Tôi buông tay bất lực nói:
“Khắc cho anh xem rồi đấy”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.