CÔ NÀNG MẠNH MẼ - Trang 224

Không ai lên tiếng nữa, lát sau tôi thở dài một tiếng: “Tần tiên sinh,

chúng ta đi ăn cơm đi, em muốn ăn gỏi cá.” (sinh ngư phiến.)

Lần đầu tiên giở thủ đoạn cưa cẩm Tần Mạch kết thúc ở cảnh ảm đạm

tôi điên cuồng nhai, nuốt cá sống. Tối hôm đó, đang trong màn “dạo
đầu”…

“Ah…” Tần Mạch kêu một tiếng giống như thống khổ, cử động càng

lúc càng nhanh, còn tôi trong bóng tối đột nhiên nhớ đến chuyện quỷ dị
sáng nay liền cả người chấn động, lập tức đẩy Tần Mạch.

Tôi thở hổn hển còn Tần Mạch phát khùng: “Hà Tịch!”

“Em… Em chỉ nghĩ nếu trong nhà ma kia toàn là máy móc vậy cái tay

em đạp lên là cái gì!”

“Quan tâm làm gì.”

“Không được, không biết rõ thì không yên.”

“Trên đời còn nhiều chuyện không biết rõ lắm.”

Vậy cứ nghe theo Tần Mạch đi, trên đời này còn nhiều việc không thể

nhìn thấu, vậy chuyện tôi cũng không biết chuyện của tôi và Tần Mạch vì
sao đơn giản bắt đầu, và đơn giản … chấm dứt cũng giống như tôi không
biết mình đã dẫm phải cái gì trong nhà ma lúc đó.

Qua tết, công việc chồng chất. Tôi đã bận nhưng Tần Mạch còn bận

hơn, mải mê với công việc đến khi nhớ ra thì đã ba ngày chúng tôi không
gọi điện cho nhau rồi. Chuyện này đúng là bất thường so với hai người bắt
đầu yêu như chúng tôi.

Nhưng tôi cũng không rảnh mà so đo này nọ, đầu năm tôi đã tiếp nhận

khách hàng mới, đó là hai vợ chồng mới cưới, nhà ở cũng thuộc loại bình

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.