CÔ NÀNG MẠNH MẼ - Trang 306

Nhưng anh thì lại đồng ý luôn…

“A!!!” Tôi nằm ngửa ở trên sô pha, buồn bực rống to, “Phiền quá đi

thôi, đồ cầm thú chết tiệt!” Thứ hai, tôi đến bệnh viện chích ngừa, ra khỏi
phòng khám tôi vừa ôm mông vừa oán hận y tá nặng tay, đi ra thang máy.
Cửa thang máy vừa mở, một gương mặt quen thuộc bước ra, là chị Lâm,
khách hàng hiện giờ của tôi. Thấy tôi, chị gật đầu chào hỏi thăm: “Cô Hà bị
bệnh à?”

Tôi gãi gãi đầu, cười hì hì: “Trúng gió bị cảm, trúng gió bị cảm. Chị

Lâm không khỏe sao?”

Chị cũng cười cười: “Bệnh cũ lâu năm, thứ hai nào chị cũng phải đến

khám, không sao đâu.”

Tôi gật đầu chào chị, chị xoay người đi, lúc bước vào thang máy tôi

nhìn theo, lại thấy chị đi về hướng khoa tâm lý.

Trùng tu nhà lượng công việc rất lớn, nhưng khi trình tự công việc đã

được xếp lịch ổn thỏa, chỉ còn vài việc tay chân tôi có thể giao cho thực tập
sinh Tiểu Triệu xử lý, còn mình chỉ cần phụ trách vẽ bản thiết kế là ổn.
Trong khoảng thời gian này, chị Lâm phải ở khách sạn, chị không phải đi
làm, thời gian rảnh rỗi rất nhiều, lúc nào hứng chị lại đến đứng trên lầu xem
chúng tôi làm việc. Có vẻ như đây là việc duy nhất chị có thể làm vậy.

Lúc công việc thư thư chị hay mời tôi đi uống trà, nói chuyện phiếm.

Lâu dần, cả hai cũng trở nên thân thiết hơn.

Nói chuyện với chị nhiều tôi có cảm giác chị là một người phụ nữ dịu

dàng, gần như yếu đuối, chị không có con nhưng cũng có tới hai mươi mấy
năm làm bà chủ gia đình, chồng cũ nhỏ hơn chị ba tuổi, trong mắt anh ta
chỉ có công việc, rất ít về nhà. Còn chị là không phải là người hướng ngoại,
ngày ngày chỉ quanh quẩn trong nhà, ngôi nhà trống vắng này là cả thế giới
của chị.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.