CÔ NÀNG MẠNH MẼ - Trang 315

Tiếng quát tức giận với âm thanh cao khiến đám người xung quanh

đều hướng về phía chúng tôi, tên kia làm ra vẻ vô cùng tức giận quát vào
mặt tôi: “Em nói anh làm gì à! Anh đón em về nhà!”

Tôi ngơ ngác, đón tôi về nhà? Rõ ràng là tôi không biết người này.

Hắn lại ra sức kéo tôi: “Nhiều người nhìn như vậy mà em không thấy

mất mặt sao? Mau về nhà với anh, có chuyện gì nói sau.”

Làm gì có chuyện kéo tôi dễ dàng vậy, tôi nhanh chân chạy trốn qua

một bên, vừa trốn vừa kêu to: “Tôi không quen anh!”

“Cái gì mà không quen? Mới cãi nhau một tí liền nói không quen, cái

thói gì vậy?” Hắn nói xong liền nhảy tới túm cánh tay của tôi, “Mau về với
anh.”

“Tôi không biết anh.” Tôi cố gắng giãy dụa, nhưng hắm tóm tay tôi rất

chặt, tôi hoảng sợ cầu cứu người đi đường, nhưng xung quanh ai cũng bày
ra bộ mặt cười cợt cảnh đôi-vợ-chồng-cãi-nhau, tâm trạng tôi đầy tuyệt
vọng. Đúng lúc di động trong túi lại reo, tôi dùng tay còn lại nghe máy, kêu
lớn: “Tần Mạch! Cứu em! Em đang ở bến tàu điện ngầm gần nhà, cứu…”

“Chát!” người đàn ông kia tát một cái trời giáng mặt tôi, đầu tôi ong

ong, hắn ta ném bay chiếc di động của tôi, giận dữ hét: “Tôi đã cảnh cáo cô
không được qua lại với thằng đó nữa mà!”

Tôi ngẩn người nhìn chiếc điện thoại nằm trên đất, hắn lôi tôi đi, tôi

mơ hồ nghĩ, tên này kéo tay tôi, ném di động của tôi, giờ còn định cướp
luôn tôi. Trong cơn giận dữ tôi lại trở nên bình tĩnh hơn.

“Buông ra.”

Sao mà hắn có thể nghe lời tôi chứ, nên tôi nói tiếp, “Anh sẽ hối hận.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.