CÔ NÀNG MẠNH MẼ - Trang 83

anh có ý đồ bạo hành tôi trong phòng bệnh đâu.”

Lời này vừa nói ra, mặt anh ta trầm xuống, nhìn trừng trừng tôi một

lúc, rồi cười nhẹ, ánh mắt sắt bén: “Hà tiểu thư, muốn đấu với tôi, cô chưa
đủ tư cách đâu.”

Lời nói này quả không sai. Nếu không phải vì bảo vệ “bát cơm” của

mình, có đánh chết tôi cũng không muốn làm địch thủ của người này.

Trong lòng tôi âm thầm thở dài, nhưng vì sĩ diện vẫn phải cứng rắn

không buông: “Tần tiên sinh, tôi biết lời anh nói là thật nhưng tôi tin không
một doanh nghiệp nào muốn mang một cái tiếng xấu trên mình. Nếu tôi
thật sự tung ra lời dèm pha như vậy, cho dù là đối với cá nhân của anh hay
công ty anh đều chẳng có lợi gì. Mặc dù anh có thể “lấy thúng úp voi”,
phong tỏa tin tức nhưng tôi nghĩ trong khi anh phải phí công, phí của mà đi
ngăn chặn cái tin tức kia thì việc anh cho phép tôi nhận thiết kế nhà cho anh
có lợi hơn rất nhiều.”

“Tôi biết anh có nhiều điểm không hài lòng về tôi, không thích nhìn

thấy tôi, nói thật lòng, mỗi lần gặp anh, tôi cũng rất ngại, nhưng vì công
việc tôi không thể không làm thế. Tôi tin Tần tiên sinh biết câu không có
bằng hữu mãi mãi cũng như không có kẻ thù vĩnh viễn. Tại sao anh không
đem sự hợp tác lần này của chúng ta thành một giao dịch rõ ràng, không
phải là giao dịch về căn hộ của anh mà là giao dịch tôi không được ăn nói
lung tung ra ngoài.”

Anh ta vuốt nhẹ nút cổ tay áo, tôi biết anh ta đang cân nhắc đề nghị

của tôi.

Tôi mặt dày không ngừng cố gắng nói: “Huống chi hiện tại anh cần

nhanh chóng hoàn thành việc trang trí căn hộ để vào ở ngay, trong giới kiến
trúc, thành tích của tôi xem như cũng tốt, chỉ cần anh giao công việc này
cho tôi, bảo đảm anh sẽ không bị thiệt thòi. Nếu anh vì cảm xúc cá nhân mà

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.