CÔ NÀNG MẠNH MẼ - Trang 85

Thôi kệ, không nghĩ nhiều nữa, dù sao cũng chẳng phải là chuyện gì

quan trọng.

Ngày hôm sau, tôi mang cái đầu quấn băng từ bệnh viện đến thẳng chỗ

làm, đồng nghiệp xung quanh đều kinh ngạc hỏi han chuyện gì xảy ra, Tôi
chỉ ha ha cười, đổ thừa mình xui xẻo, bị cửa toilet của khách hàng kẹp phải.

Bọn họ chỉ thấy kỳ lạ sao khách hàng lại lắp cửa nhà vệ sinh sớm như

vậy nhưng cũng không hỏi gì thêm.

Tôi làm vài việc lặt vặt, bắt tay vào vẽ vài bản thiết kế nhưng tôi quyết

định phải đến tận nơi xem xét cụ thể mới được. Lúc cầm túi xách đứng dậy,
vừa lúc tôi nhìn thấy chị Triệu đang photo hồ sơ, trong đầu tôi lại xẹt qua
một ý nghĩ.

Hôm qua, hình như tôi đã quên một người.

Hình như Trần Thượng Ngôn có hẹn tôi xem phim…

Tôi cuống quít lấy di động ra xem, máy hết pin. Tôi ôm đầu, không

biết phải làm gì, nhanh chóng rút cục sạc trong ngăn kéo, sạc pin, khởi
động máy. Máy vừa mở tôi trợn tròn mắt: trong máy có hơn hai chục cuộc
gọi nhỡ trước khi máy tắt nguồn, đều của cùng một người.

Trong lòng đầy áy náy, tôi dè dặt gọi lại.

Không ai nghe máy, tôi tiếp tục gọi lại, chuông reo một hồi lâu thì một

giọng khàn khàn tiếp điện thoại: “Alô?”

“Ách… Tôi là Hà Tịch. Hôm qua…”

“Tịch Tịch?” Giọng nói bên kia trở nên cực kỳ vui vẻ nói, “Cuối cùng

em cũng chịu gọi cho anh. Em hết giận chưa?”

“Tức giận?” Tôi không hiểu đầu cua tai nheo gì hết

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.