CỔ NHÂN ĐÀM LUẬN - Trang 27

15. – KHÔNG NHỤC QUÂN-MỆNH

Thoát-Hoan và Ô mã-nhi sang sâm nước ta. Đức Trần-Hưng-Đạo

mang quân chống-cự, quân Nam ta đều thích mực vào cánh tay hai chữ «
Sát-Đát », nghĩa là diết hết quân Mông-Cổ. Vua Trần-Nhân-Tôn muốn sai
người sang chại dặc sem binh tình hư thực, chưa biết sai ai, bỗng có tên đầu
hàng lính thị-về là Đỗ-Khắc-Chung, tình-nguyện sin đi. Vua bảo rằng : «
ngươi học-thức ít, ngộ giặc nó vận nghĩa-lí thì ứng đối làm sao ? » Khắc-
Chung tâu : « Tôi tuy học không mấy, nhưng cốt là đi dò-sét binh-tình, tôi
tinh-thạo việc đó, còn như ứng-đối, thì tuỳ cơ ứng biến, làm dì chẳng kham
nổi, xin bệ-hạ cứ cho tôi đi ». Vua khen rằng : « trong đám ngựa-kéo xe, lại
có lẫn ngựa kỳ ký thế này a ! » Rồi sai Khắc-Chung đi, dả là mang thơ cầu
hoà. Sang trại Nguyên, Khắc-Chung cứ thong-thả tiến vào trung-quân, Ô-
mã-nhi quát hỏi đi đâu ?

- Sứ Nam-Quốc đi dảng hoà.

- Dảng hoà mà sao quân mày dám thích chữ vào tay sấc như vậy ?

- Thích chữ là tự bụng trung-nghĩa họ, tức thì thích vào tay, chớ ai

sui !

- Đại-quân đến đây, sao nước mày không dữ lễ-phép đón-rước, lại

dám kháng-cự là sao ?

- Dá tướng-quân dùng mẹo Hàn-Tín bình nước Yên, đóng quân

ngoài cõi, cho thư vào trước nói tử-tế, mà nước tôi không đón-rước, mới là
lỗi tại nước tôi. Nay lại ỷ thế ức nhau, đem quân lấn cõi, thì chó cùng
đường phải cắn, chim túng thế phải mổ, nữa là người.

- Mày định đến đây làm gì ?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.