CỔ NHÂN ĐÀM LUẬN - Trang 39

24. – BÁ NHA, TỬ KỲ

Chung-Tử-Kỳ ở đời xuân-thu, sành nghề đàn, một hôm Bá-nha gảy

đàn bụng nghĩ trên núi, thì Tử-Kỳ khen : « Đàn nghe chót vót như núi cao
». Bá-Nha lại nghĩ dưới sông, Kỳ lại khen rằng : « Đàn nghe cuồn-cuộn
như nước chảy ». Đến khi Tử-Kỳ chết, Bá-Nha đập đàn, dứt dây, từ đó thề
không đàn nữa, mà bảo rằng : « Trong thiên-hạ không còn có ai là kẻ chi-
âm mà nghe được đàn ta được nữa ». Ôi ! Bá-nha mất Tử-Kỳ, thế-giới thực
là một nơi sa-mạc.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.