CỔ NHÂN ĐÀM LUẬN - Trang 56

36. – DANH LỢI BẤT NHƯ NHÀN

Vua Tề-Tuyên-Vương nghe tiếng Nhan-Súc là bậc kỳ-sĩ, một hôm

ngự xe đến chơi nhà, muốn vời ra cho làm quan. Nhan-Súc từ chối rằng : «
Ngọc vốn ở núi, đem mài dũa làm đồ chơi, tuy vẫn là quý-báu, song mà
vóc ngọc không còn. Kẻ sĩ sinh ở nơi thôn-dã, ra làm quan, tuy có vinh-
hiển, song tinh-thần không được toàn-vẹn. Súc tôi xin ở nhà, lúc đói ăn
cơm rau, cũng ngon miệng như ăn cơm thịt, lúc đi cứ khoan-thai bước một,
cũng nhẹ-nhàng như lên xe xuống ngựa một đời không tội-lỗi với ai, cũng
xướng bằng quan cao chức trọng, tinh-thần lúc nào cũng trong-sạch, chính-
đính, ấy là đủ khoan-khoái cho Súc rồi, xin nhà vua lượng xét tha cho ».
Nói xong Súc bái tạ mà tiễn Tuyên-Vương về.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.