CÓ NHỮNG NHÀ VĂN NHƯ THẾ (CHÂN DUNG VĂN HỌC) - Trang 229

– Tôi không phải là một vị thánh. Tôi chỉ là một nhà văn.

* Để kiếm sống, ông đã viết những tiểu sử của Marilyn Monroe, Mike
Tyson, tổng thống Kennedy và kẻ ám sát ông ta Lee Harvey Osward,
Picasso, tất cả ít hay nhiều đều bị đối xử thô bạo… Ngày nay, thay vì tiểu
sử của Jésus, ông đã có thể viết tiểu sử của Judas…

– Đúng thế, điều đó cũng hết sức chính đáng. Nhưng tôi có sự lựa chọn của
tôi.

* Báo chí Mỹ đã chỉ trích tàn tệ cuốn sách của ông. Họ cho rằng ông đã
hiến dâng mình cho Jésus như một chiến tích mới về thành tích của ông.

– Tôi đã lột da đầu của Marilyn và của Picasso, đúng thế. Nhưng không
phải của Kennedy, cũng như của Jésus. Các nhà phê bình đã không hiểu
một cái gì.

* Đúng thế. Đúng hơn đó là một cuốn sách có thiện chí. Không có quan hệ
gì với tất cả những gì mà ông đã viết cho tới nay. Người ta có cảm tưởng
tác phẩm này là lý do mong ước của một sự chuộc lỗi?

– Tôi muốn đem lại một cách giải thích cá nhân. Phương pháp tiến hành
của tôi là cách của một nhà đạo diễn có vài điều phải nói về sự trình bày
một vở kịch và sự chọn lựa các diễn viên.

* Nhân vật chính Jésus là ai?

– Trong kinh Tân ước, nhân vật là một siêu nhân thành công trong mọi
việc… Cho tới cảnh cuối cùng, ông ta mất tất cả. Và lên thiên đường. Ở
đấy, người ta thông báo cho chúng ta là ông ta chết để chuộc lỗi cho chúng
ta. Một ý kiến thần tình, nhưng lại không sát với siêu nhân ở đầu câu
chuyện. Trong cách giải thích của tôi, tôi muốn đó là một người như mọi
người, sẽ lớn lên khi lịch sử triển khai.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.