CÔ PHƯƠNG BẤT TỰ THƯỞNG - Trang 1028

phải, Sở Bắc Tiệp mất tích đã lâu, vương cung Đông Lâm thành đống tro
tàn, nếu hắn định tái xuất thì phải xuất hiện từ lâu rồi, sao đến tận lúc này
mới đột nhiên xuất hiện?”.

Hà Hiệp nhắm mắt một lát, nghe những lời của Đông Chước thì mở

mắt ra, trong đó như có tia sáng đang nhảy múa: “Không, nếu giả mạo Sở
Bắc Tiệp có thể dao động lòng quân, thì ngay từ khi quân Vân Thường tấn
công Đông Lâm đã phải xuất hiện việc này. Điều ấy càng rõ một điều rằng,
Sở Bắc Tiệp đã xuống núi thật. Cùng xuất hiện một lúc ba nơi chỉ là kế dụ
địch, chính là muốn lừa chúng ta, muốn chúng ta tưởng rằng có người giả
mạo. Đáng tiếc, lừa được kẻ khác nhưng sao lừa được Hà Hiệp ta?”.

Đông Chước hoàn toàn tỉnh ngộ, ngẩn người hồi lâu: “Nếu đúng là Sở

Bắc Tiệp, liệu thiếu gia có nên dốc hết đại quân, lập tức tiến đến Đông Lâm
đối phó với hắn?”.

“Sở Bắc Tiệp rất giỏi ẩn giấu tung tích, ngươi có biết muốn truy kích

hắn trên khắp thảo nguyên hoang vu rộng lớn của Đông Lâm phải cần đến
bao nhiêu binh mã, bao nhiêu thời gian không?” Khuôn mặt đẹp của Hà
Hiệp ẩn giấu sự sắc bén, khóe môi hơi nhếch lên, “Truyền lệnh, chuẩn bị
hành trang. Ta phải đến Quy Lạc”.

Vẻ mặt ngơ ngác, Đông Chước hỏi: “Hai cánh quân của Phi Chiếu

Hành và Thương Lộc đã đến Quy Lạc, đủ để đối phó với một Quy Lạc
đang nội loạn, thiếu gia hà tất phải đến đó?”.

“Đánh rắn phải đánh bảy tấc[1]. Đông Chước, ngươi có biết điểm yếu

của Sở Bắc Tiệp nằm ở đâu không?” Đôi mắt sáng của Hà Hiệp chuyển
động, vẻ mặt vô cùng khó đoán nhìn Đông Chước.

[1] Cách ví von của người Trung Quốc, ý chỉ nói năng, làm việc gì

cũng cần phải nắm rõ cái quan trọng, điểm mấu chốt nhất.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.