CÔ PHƯƠNG BẤT TỰ THƯỞNG - Trang 1046

Hai người đang giận dỗi, thuộc hạ của Phiên Lộc bất chợt chạy vội

đến bẩm báo: “Thủ thành đại nhân, hai vị đại nhân Bồ Quang, Bồ Thịnh lại
đến”.

Phiên Lộc biết hai tên đó đã ăn uống no nê, lại đến sinh sự, hai hàng

mày hơi cau, trầm giọng bảo: “Biết rồi. Các ngươi chuẩn bị phòng tốt, tiếp
đãi cho chu đáo, tìm mấy cô nương xinh đẹp về uống rượu cùng, đừng để
họ làm phiền ta là được”.

Tên thuộc hạ phụng mệnh quay đi.

Túy Cúc ngạc nhiên hỏi: “Hai hàng mày cau thế kia, kẻ nào lại khiến

Thủ thành đại nhân không vui như vậy?”.

“Hai con sâu mọt đáng ghét.” Phiên Lộc không muốn dài dòng lại đưa

đẩy, “Mặc kệ hai con sâu mọt đó, việc của chúng ta còn chưa nói xong mà”.

“Cái gì mà chúng ta, ngươi là ngươi, ta là ta.”

“Được rồi, ta đầu hàng.” Phiên Lộc xích lại gần thêm một chút, hạ

giọng, “Bản thủ thành nói cho ngươi một bí mật, coi như chuộc tội, được
không?”.

“Bí mật gì?”

“Đại nương giặt y phục không sạch đó là do ta cố ý sắp xếp. Ta biết có

kẻ ngốc sẽ mắc lừa, mang y phục của ta đi giặt lại một lần… Này, đừng có
đánh nữa! Ta bảo ngươi đừng có đánh nữa, ngươi còn đánh mạnh thế, ta
đánh lại đấy…”

Cứ như thế, hắn lại mất bao công dỗ dành Túy Cúc nói chuyện với

mình. Nỗi bực bội trong lòng vơi đi rất nhiều, Phiên Lộc nhìn sắc trời, đã
quá nửa ngày trôi qua, liền đứng dậy vươn vai: “Không chơi với ngươi nữa,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.