CÔ PHƯƠNG BẤT TỰ THƯỞNG - Trang 240

Hồi lâu, Sở Bắc Tiệp mới đặt bản quân báo trên tay xuống bàn, bình

thản hỏi: “Vị tiểu thư vừa tiếp nhận vị trí chủ soái ấy có thể là người
phương nào?”.

Một cái tên kiêng kỵ thoáng qua trong đầu, Mạc Nhiên khẽ lùi ra sau

một bước, cúi đầu đáp: “Tên thật và lai lịch của tân chủ soái là vấn đề cơ
mật bên quân địch nên người thuộc hạ phái đi vẫn chưa thăm dò được”.

Sở Bắc Tiệp ngồi xuống, nhìn Mạc Nhiên, giọng ấm áp: “Chúng ta

cùng đoán đến một người”.

Mạc Nhiên ngạc nhiên, ngẩng đầu bắt gặp ánh mắt sắc như dao của Sở

Bắc Tiệp, do dự hỏi: “Giả như đúng là người ấy, Vương gia định xử trí thế
nào?”.

“Có gì khó xử trí sao?”

“Hiện giờ chúng ta còn chưa thể xác định chủ soái đối phương có phải

là người ấy hay không, vậy kế sách ngày mai…”

Sở Bắc Tiệp xua tay, đáp: “Mạc Nhiên quá lo rồi. Bảo mật thám không

cần điều tra lai lịch chủ soái của đối phương nữa, nếu đúng là Bạch Sính
Đình, trước khi trời sáng, nàng có thể dựa theo chiều hướng của quân ta mà
đoán được kế sách của bản vương”.

Mạc Nhiên to gan hỏi: “Giả như người đến đúng là nàng ấy, nhưng

nàng ấy không kịp đoán được kế sách của Vương gia, há chẳng phải chúng
ta sẽ cùng quân Bắc Mạc vùi thây ở Kham Bố sao?”. Vấp phải ánh mắt
lạnh như băng của Sở Bắc Tiệp quét qua, Mạc Nhiên lập tức im bặt, không
nói thêm nửa lời.

“Không đoán ra…” Trong lòng hình như cũng cảm thấy lo lắng, Sở

Bắc Tiệp đứng dậy bước tới trước cửa, vén tấm rèm lên, ngẩng đầu nhìn
vầng trăng sáng treo trên trời, hít đầy cái không khí mát lạnh của buổi đêm,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.