CÔ PHƯƠNG BẤT TỰ THƯỞNG - Trang 241

rồi cố nén lại nỗi xao động, ánh mắt trở nên quyết đoán, hạ giọng, “Nếu
nàng không có được sự thông tuệ ấy, sao xứng nhận được tình yêu thương
sâu sắc của bản vương?”. Sở Bắc Tiệp quay lại, nhìn đại tướng tâm phúc
của mình, cười nói: “Nhìn bộ dạng của ngươi kìa, vẫn thắc mắc gì sao? Cứ
nói cho hết đi”.

Đại chiến cận kề, chỉ thị của chủ soái tuyệt không được lấp lửng vòng

vo, nhưng Mạc Nhiên biết rõ thắc mắc của mình cũng chính là tâm bệnh
của Sở Bắc Tiệp, nên do dự: “Chẳng phải Vương gia muốn bắt sống Bạch
Sính Đình sao?”.

“Mạc Nhiên cho rằng bản vương muốn bắt sống Bạch Sính Đình để

báo thù?” Sở Bắc Tiệp thản nhiên nói, “Ngươi nên nhớ, thân làm chủ soái
không được cố chấp một lần thắng bại, vì đó sẽ trở thành vết thương trí
mạng. Muốn bắt sống nàng, bởi bản vương khâm phục nàng”. Sở Bắc Tiệp
cúi xuống hất văng những thứ trên mặt bàn, giở tấm bản đồ da dê đã xem
không biết bao nhiêu lần ra, ánh mắt thâm trầm, như đang nhìn nữ tử duy
nhất có thể khiến mình lưu luyến nhớ nhung, “Giả như nàng không còn
khiến ta khâm phục, hà tất phải bắt sống?”.

“Vương gia có từng nghĩ rằng…” Mạc Nhiên nói, “Cho dù Bạch Sính

Đình có thể đoán được diệu kế của Vương gia, nhưng cũng không có cách
nào chống đỡ?”.

“Ngươi sai rồi. Chỉ cần đoán được, nàng sẽ phá được.” Sở Bắc Tiệp

vẫn rất ung dung, “Khi mặt trời mọc, hãy để bản vương xem nàng có xứng
là nữ nhân đáng được bản vương yêu thương nhất thế gian này hay không.
Sính Đình ơi Sính Đình, nếu nàng đã dám đến thành Kham Bố, thì đừng để
bản vương thất vọng”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.