CÔ PHƯƠNG BẤT TỰ THƯỞNG - Trang 42

“Giặt y phục à? Công việc nặng nhọc thật”, Hoa tiểu thư xoay người,

ngồi nghiêng sang một bên, lấy chiếc bánh hoa quế đưa vào miệng, rồi nhặt
thêm cái nữa, hỏi: “Ngươi có ăn không?”.

Sính Đình cũng thích đồ ngọt. Mỗi lần có đồ điểm tâm gì ngon,

Vương gia lại sai người phần cho nàng một phần. Vừa nhìn thấy bánh hoa
quế, nàng vội gật đầu, đáp: “Có”.

Hoa tiểu thư cười hi hi, đưa bánh vào miệng nàng.

Bánh hoa quế vào đến miệng liền tan luôn, hương quế nồng nồng tê tê

nơi đầu lưỡi.

Làm nha đầu hai tháng, Sính Đình đâu được nếm những thứ điểm tâm

ngon ngọt thế này, khuôn mặt lộ vẻ ngất ngây, nàng xuýt xoa: “Ngon quá”.

Hai cô gái ngồi trong kiệu tíu tít chuyện trò, dần thân thiết nhau hơn.

Không lâu sau, cả đoàn người đã ra khỏi thành.

Kiệu dừng, Hoa quản gia đứng bên ngoài khúm na khúm núm nói:

“Tiểu thư, chúng ta đến rồi”.

Hoa tiểu thư đáp một tiếng, rồi nắm tay Sính Đình ra khỏi kiệu. Vị sư

phụ trong chùa đứng bên ngoài đón từ trước dẫn Hoa tiểu thư vào Tĩnh Tư
lâu. Xem ra, Hoa gia là đại thí chủ của ngôi chùa này.

Hoa quản gia, gia đinh và phu kiệu đều không được vào Tĩnh Tư lâu.

Hoa tiểu thư và Sính Đình vào bên trong, rồi nhanh chóng khóa trái cửa lại.

“Có lúc Hoa quản gia sẽ từ xa nhìn vào qua cái khe cửa kia. Ngươi

mặc áo của ta, ngồi ở đó đánh đàn”, Hoa tiểu thư dặn dò thêm, “Nhớ là,
tiếng đàn không được dừng quá lâu, không nghe thấy tiếng đàn, có thể sư
phụ và Hoa quản gia sẽ vào xem sao”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.