CÔ PHƯƠNG BẤT TỰ THƯỞNG - Trang 564

Tiếng đàn hát đã ngừng bặt, đám ca kỹ lúc nãy còn tưng bừng vui ca

đã cảm nhận được không khí nguy hiểm bất ngờ vừa xuất hiện, cũng run
rẩy quỳ mọp một bên, đầu cúi gằm.

Đã cấp tốc đi mấy ngày đường, giọng sứ giả khản đặc, lớn tiếng bẩm

báo: “Bẩm đại vương, lệnh soái của Trấn Bắc vương đã hạ sáu ngày trước.
Giờ các tướng ở biên cảnh cùng tướng quân của tứ đại quân trại Đông Lâm
đã phụng mệnh khởi hành, vội vã ra biên ải hợp nhất với Sở Bắc Tiệp”.

Đông Lâm vương không nói một lời, quay lại nhìn Vương hậu sắc mặt

đã trắng bệch, rồi chậm rãi đặt chiếc cốc vàng trong tay xuống, ánh mắt đảo
qua một lượt khắp đại điện: “Các ngươi thấy thế nào?”.

Trấn Bắc vương ẩn cư rồi quay lại thành đô, cả nước vui mừng, nhưng

mấy ngày sau, Trấn Bắc vương vội vã ra đi một cách khác thường. Việc của
Đông Lâm vương và Bạch Sính Đình, các vị quan chức vụ thấp không biết
rõ nội tình nên không dám nói bừa, người chức tước cao càng im hơi lặng
tiếng.

Không khí yên ắng đến ngạt thở bỗng chốc bao trùm đại điện.

Lão Thừa tướng Sở Tại Nhiên đang suy nghĩ đến vấn đề khác, bèn lên

tiếng hỏi sứ giả: “Vương gia điều động quân trấn giữ biên ải và tứ đại
doanh trại thường trú của Đông Lâm như thế, tuyến phòng vệ biên ải tiếp
giáp với Bắc Mạc và Quy Lạc sắp xếp như thế nào?”.

“Để lại một phần mười quân trấn giữ đóng tại các trạm kiểm soát.”

Chỉ để lại một phần mười quân trấn giữ.

Quân thần lao xao.

Nếu như vậy, các trạm kiểm soát thật chẳng khác nào bù nhìn, nhỡ

chăng hai nước còn lại đột nhiên khiêu chiến, há chẳng phải có thể chọc

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.