CÔ PHƯƠNG BẤT TỰ THƯỞNG - Trang 642

“Phò mã có biết không?”

“Phò mã về, ta tự khắc sẽ nói lại”, Diệu Thiên đáp, “Tránh ra”. Diệu

Thiên là công chúa nhiếp chính, uy thế hơn người, vừa lạnh lùng buông
một tiếng, giá băng đã bao phủ khắp nơi.

“Xin Công chúa thứ tội! Đông Chước phụng lệnh Phò mã trông coi

phủ. Bên ngoài nguy hiểm, Sính Đình không có phò mã bảo vệ, không thể
ra ngoài.”

Diệu Thiên lập tức nạt nộ: “Ngươi muốn chống lại mệnh lệnh của

ta?”.

Đông Chước hành lễ, nhưng giọng rất cứng rắn: “Công chúa muốn

đưa Sính Đình đi, xin hãy giết Đông Chước trước”.

“Hỗn xược!”, Diệu Thiên tức giận, phất tay áo quở trách.

Trong phạm vi Vân Thường, ai dám bất kính với Diệu Thiên công

chúa như vậy! Nàng vừa phất tay áo, quân hộ vệ vương cung đi theo hộ giá
đồng loạt tuốt kiếm, lạnh lùng chĩa thẳng vào đám người Đông Chước.

Không khí bỗng chốc trở nên căng thẳng.

Đông Chước vẫn không chịu dịch bước. Hắn nhận lệnh của Hà Hiệp,

ở lại trông coi phủ phò mã, có nói gì cũng không thể để Diệu Thiên dẫn
Sính Đình đi. Đông Chước ngẩng đầu nhìn những mũi gươm sắp chạm vào
mình, lặp lại rõ ràng câu: “Công chúa muốn đưa Sính Đình đi, xin hãy giết
Đông Chước trước!”.

Diệu Thiên tức giận tột cùng, cắn chặt răng. Đông Chước là tâm phúc

Hà Hiệp dẫn theo từ vương phủ Kính An, để đưa được Sính Đình ra ngoài,
Công chúa đã mất bao công sức lựa lời, nếu phải động đao gươm để giết
Đông Chước ngay tại phủ phò mã, khi Hà Hiệp về, phu thê sẽ chẳng còn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.