CÔ PHƯƠNG BẤT TỰ THƯỞNG - Trang 731

“Đêm nay, bỉ chức sẽ rời thành đô, xin hỏi Thừa tướng có điều gì chỉ
dạy?”.

“Chuyển lời đến Xương tướng quân. Có hai việc, thứ nhất, không

được cử quân vây giết Sở Bắc Tiệp, tướng này dũng mãnh gan dạ, không
giết được đâu, mà sẽ làm tổn thương đến quân sĩ Vân Thường ta. Hơn nữa,
chiến sự vừa kết thúc, không nên chọc giận chủ soái đối phương. Còn về
cửa khẩu, Sở Bắc Tiệp chỉ đến tìm người, chẳng làm bị thương đến ai,
không cần thiết phải chống cự. Thứ hai…”, Quý Thường Thanh ngừng lời,
ánh mắt sáng lấp lánh, trầm giọng: “Thông báo cho tất cả các cửa khẩu, dù
phải dùng đến cách gì, quyết không để Sở Bắc Tiệp gặp được nữ nhân ấy”.

“Rõ.”

“Nhớ thật kỹ điều thứ hai ta vừa nói.”

“Rõ, bỉ chức ghi nhớ.”

Quý Thường Thanh không vội cho sứ giả lui mà thong thả nhìn xung

quanh. Mặt hồ rộng lớn, sau lưng là cây cầu nhỏ phủ trắng những tuyết,
không ai có thể lại gần họ mà không bị phát hiện. Quý Thường Thanh hỏi:
“Ngươi có quen thuộc sơn mạch Tùng Sâm?”.

“Bỉ chức đóng quân tại sơn mạch Tùng Sâm, vô cùng quen thuộc địa

hình nơi đây.”

“Ngươi tên gì, có chức vụ gì trong quân?”

“Bẩm Thừa tướng, bỉ chức Phiên Lộc, là đội phó trong quân.”

“Giờ ta phong ngươi thành Kiêu tướng hiệu úy.”

“Dạ?” Phiên Lộc ngạc nhiên ngẩng đầu, nhìn biểu cảm hoàn toàn

nghiêm túc trên khuôn mặt Quý Thường Thanh mới biết Thừa tướng không

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.