CÔ PHƯƠNG BẤT TỰ THƯỞNG - Trang 817

“Một ngày hắn còn sống là một ngày chúng ta còn thấy bất an. Nếu để

Đại vương tìm thấy hắn trước…”

“Bản cung biết rồi”, Vương hậu suy nghĩ một lát, dặn dò, “Việc của

Phi Chiếu Hành, bản cung sẽ sai người xử lý. Phụ thân gặp ca ca, hãy dặn
ca ca đừng để ý đến chuyện khác mà phải dẫn binh cho tốt, phải biết lôi kéo
tướng lĩnh. Chỉ cần nắm chắc binh quyền, ngay cả Đại vương cũng không
dám tùy tiện làm gì Nhạc gia chúng ta. Hừ, vết xe đổ của vương phủ Kính
An còn ngay trước mắt, chúng ta không thể làm một trung thần ngu xuẩn
như Kính An vương, vất vả cả đời để nhận lấy họa diệt môn”.

Nhạc Địch gật đầu: “Nương nương nói chí phải”. Như bỗng nhớ ra

việc gì, ông ta hỏi tiếp: “Đại vương đã biết tin Bạch Sính Đình chết chưa?”.

“Các tướng quân Bắc Mạc làm lễ cúng tế cho tiện nhân ấy, thiên hạ

này còn ai không biết?” Nghĩ đến chuyện này, Vương hậu lại cảm thấy tức
giận, đằng nào trước mặt cũng có mỗi phụ thân của mình, nên chẳng cần
che đậy, nghiến răng nói: “Không biết một nữ nhân xuất thân thị nữ thì có
được bản lĩnh gì, hơn nữa cũng chẳng phải là mỹ nhân. Biết tin ả chết, Đại
vương cả ngày chẳng nói năng gì. Bản cung còn nghe nói Đại vương định
ban bố vương lệnh, rằng tài đàn của Bạch Sính Đình là quốc bảo, ngự
phong ả là Quy Lạc cầm tiên, còn định lập bia cho ả nữa. Đây chẳng phải là
trò cười hay sao?”.

Nhạc Địch ưu tư: “Nương nương, Đại vương làm vậy hình như để

cảnh cáo nương nương”.

Sắc mặt vương hậu tối sầm, bất đắc dĩ thở dài: “Sao bản cung lại

không biết? Vương phủ Kính An không còn nữa, quyền thế của Nhạc gia
ngày một lớn, phụ thân xem những tướng lĩnh dẫn binh trong triều, có
người nào không phải do phụ thân và ca ca tiến cử? Trước kia vì việc của
Dương Phượng, Đại vương đã cố nhẫn nhịn, nay lại vì Bạch Sính Đình, Đại
vương càng cảm thấy bản cung không thuận mắt”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.