CÔ PHƯƠNG BẤT TỰ THƯỞNG - Trang 859

“Công chúa, xin hãy nghe thần một lời.” Quý Thường Thanh đứng

dậy, tiến lên hai bước, dịu giọng, “Hiện trong tay Phò mã có binh, có
tướng, thứ duy nhất khống chế được Phò mã chính là tiền lương. Nếu Phò
mã quản lý cả tiền lương thì trong tay Công chúa còn thứ gì để ràng buộc
Phò mã?”

Diệu Thiên khẽ thở dài: “Ta cũng biết Thừa tướng lo nghĩ cho ta.

Nhưng ta và Phò mã là phu thê, chàng dốc sức vì Vân Thường, chúng ta lại
nghi ngờ, tìm mọi cách ngáng trở chàng. Thừa tướng, làm vậy có nên
không? Thừa tướng đừng quên ta và Phò mã là một, tương lai hài tử của ta
sẽ là người đứng đầu Vân Thường.”

Tự cổ, khó cắt bỏ nhất chính là tình nam nữ. Bao nhiêu người vướng

chân vào, rồi không thể rút ra được.

Nếu Diệu Thiên chỉ là một nữ tử bình thường, nghĩ như thế hoàn toàn

hợp lý, nhưng đằng này, nàng lại đại diện cho vương quyền của Vân
Thường.

Biết là khó khuyên, nhưng không thể không khuyên, Quý Thường

Thanh e hèm một tiếng, tiếp tục nhẹ nhàng: “Công chúa còn nhớ ngày xuất
giá, Công chúa đã từng nói với thần câu gì không?”

“Ngày xuất giá?”, Diệu Thiên nhớ lại, mỉm cười, “Ta sao có thể quên?

Hôm đó Diệu Thiên lo lắng không yên, nên đã mời riêng Thừa tướng vào
phòng nói chuyện”.

“Công chúa bảo, phải làm thế nào để giữ được cả con người và trái tim

Hà Hiệp, muốn thần sau này suy tính giúp Công chúa”, Quý Thường Thanh
cúi người nói, “Lúc đó thần đã hứa với Công chúa là sẽ dốc sức vì việc
này”.

Diệu Thiên nghe xong, ánh mắt nhìn về phía Thừa tướng, giọng buồn

rầu: “Nhưng hiện giờ, sao ta thấy mọi hành động của Thừa tướng lại đang

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.