CÔ PHƯƠNG BẤT TỰ THƯỞNG - Trang 967

Nàng là ngọn nguồn quyền lực của Hà Hiệp, trong lúc hắn gặp hoạn

nạn khốn khổ nhất, nàng đã đem đến cho hắn một tia hy vọng mới.

Nhưng, nàng cũng là chướng ngại ngăn cản Hà Hiệp nắm được quyền

lực.

Một ngày vương tộc Vân Thường còn tồn tại, Hà Hiệp sẽ không thể có

đội quân tận trung với mình để lập nên tân quốc.

Hà Hiệp sẽ không thể bước lên vương vị.

Dù có mở rộng thêm bao nhiêu lãnh thổ, hắn cũng là một vị Phò mã

của Vân Thường, hoặc phụ thân của quân vương Vân Thường trong tương
lai.

Hắn vẫn phải quỳ gối trước thê tử của mình, sau này vẫn phải hành lễ

với nhi tử của mình.

Hà Hiệp tâm trạng nặng nề, chầm chậm bước lên bậc thềm.

“Công chúa.”

Diệu Thiên ngồi bên cửa sổ, nghe thấy giọng phu quân, hồi lâu mới từ

từ quay lại, khuôn mặt đẹp nhợt nhạt, khẽ nói: “Cuối cùng Phò mã cũng
chịu đến gặp thiếp”.

Hà Hiệp trịnh trọng hành lễ với nàng, rồi tiến lên mấy bước, ngồi đối

diện Diệu Thiên: “Công chúa có khỏe không?”.

“Thiếp rất khỏe.” Diệu Thiên từ tốn đáp một câu, ánh mắt nhìn xuống

vai Hà Hiệp, thần sắc thay đổi, rồi ngay lập tức lấy lại vẻ bình thản, hỏi,
“Phò mã có khỏe không?”.

Hà Hiệp cúi đầu, nhìn xuống vai mình, lãnh đạm: “Tắc Doãn gửi thư

giao chiến, không hổ là thống lĩnh cao nhất của quân Bắc Mạc, cuối cùng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.