CỚ SAO MÃI YÊU EM - Trang 132

quá đáng còn thì đa phần thầy cô đều “mắt nhắm mắt mở” với cô.
Thế là, cô ngày càng trắng trợn, giờ học buổi chiều gần như đều
không đến lớp, không phải đi xem phim thì đi sàn nhảy karaoke
cùng đám con trai.

Những tin đồn thổi về Đồng Hinh Nguyệt dần lan xa, đại loại

như: Đồng Hinh Nguyệt hẹn hò cùng nam sinh nào đó tại vách núi
sau trườnh học, hay Đồng Hinh Nguyệt ôm hôn một chàng trai dưới
chân cầu vượt. Danh hiệu ngọc nữ xưa kia của cô giờ đã sa đọa, mỗi
lần đám nữ sinh bàn luận về cô, giọng điệu ngày càng khinh miệt,
biểu cảm mỗi lúc một khinh khi. Những từ ngữ như mồi chài, phóng
đãng, lẳng lơ được dùng để miêu ta con người Đồng Hinh Nguyệt.

Triệu Hiểu Tình xưa nay vốn chẳng ưa gì Đồng Hinh Nguyệt,

đáp giọng hả hê: “Mình đã nói rồi mà, vẻ trong sáng của cô ta là do
ngụy trang thôi, giờ thì rốt cuộc cũng lộ nguyên hình rồi!”

Diệp Phiên Nhiên lại hết sức thương tiếc cho Đồng Hinh

Nguyệt. Điều kiện gia đình Đồng Hinh Nguyệt khá giả như vậy, lại
xinh xắn thông minh là thế, cớ sao phải đắm mình trong trụy lạc, sa
ngã đánh mất chính mình cơ chứ? Hồi trung học năm nhất, thành
tích học tập của cô ta xếp tốp mười cả lớp, giờ thì đã tụt xuống vị trí
đuôi àu.

“Có lẽ là đau khổ vì tình đấy!” Hạ Phương Phi kể lể: “Cô ta

tương tư Dương Tịch, sau khi bị Dương Tịch từ chối, cô ta sai lầm
nối tiếp sai lầm!”

“Việc gì phải thế chứ?” Diệp Phiên Nhiên không ngừng lắc

đầu: “Tình yêu chỉ là một phần của cuộc sống, không phải tất cả!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.