CỚ SAO MÃI YÊU EM - Trang 185

Tạ Dật đỗ vào một trường đại học hạng ba ở Quảng Châu. Triệu
Hiểu Tình thì đi Thượng Hải, Tô Diệp bị “đày” đến Tây An. Mấy chị
em sớm tối có nhau hệt như cây bồ công anh, giờ đây lưu lạc khắp
mọi miền đất nước.

Hội trường rộng lớn nhưng chẳng hề gắn máy lạnh, chỉ vài

chiếc quạt điện xoay chuyển trên đỉnh đầu, phả ra những luồng gió
nóng, dù thế nào thì với nhiệt lượng khủng khiếp tỏa ra từ đám
đông thế này, quả là như muối bỏ biển.

Diệp Phiên Nhiên rút miếng khăn giấy từ chiếc túi nhỏ đeo bên

mình ra lau mồ hôi. Sau lưng một nam sinh cất giọng oán trách:
“Đây là trường đại học mà mình mười mấy năm vất vả cực khổ đèn
sách, sống dở chết dở để vào học đó ư? Điều kiện quá kém, đến cả
máy lạnh cũng chẳng có, mọi người sắp sửa biến thành bánh mỳ
nướng hết rồi!”

Trống ngực cô khẽ run rẩy, toan quay đầu lại nhưng rồi lại ra

sức kiềm chế. Cô nghe thấy giọng nói của Trần Thần.

Hóa ra, cậu ta cũng vào Đại học N. Đây quả thực là “Kim bảng

đề danh, tha hương gặp cố tri.”

Điều khiến cô không dám quay đầu lại, chính vì Dương Tịch.

Hạ Phương Phi nói với cô, Dương Tịch trúng tuyển vào Đại học
Nam Kinh. Thành tích thi đại học của cậu rất xuất sắc, là thủ khoa
ban tự nhiên của trường Tam Trung, với số điểm thi đó cậu hoàn
toàn có thể đăng ký vào Đại học Thanh Hoa nhưng nguyện vọng
một của cậu lại điền Đại học Nam Kinh, chẳng buồn ngó ngàng gì
đến ngôi trường đại học vào bậc nhất ở phương Bắc.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.