CỚ SAO MÃI YÊU EM - Trang 293

Dương Tịch cũng chẳng phải chàng trai kim đồng trong mắt

các bạn nữ sinh thời trung học nữa. Lớp mạ vàng khắc trên người
cậu đã dần lu mờ. Thực ra, cậu chỉ là chàng trai bình thường, đứng
trước sự trách móc của cô, cậu cũng hoảng hốt, bứt rứt không yên.
Những ngày tháng gần đây, Dương Tịch vô cùng chán chường, lòng
can đảm tự tin trước kia chợt tan biến sạch.

Cô thực sự có thai hay không, hiện vẫn chưa thể xác định được.

Diệp Phiên Nhiên không muốn chuyển nỗi âu lo của mình sang
Dương Tịch nhưng chính lúc này, cậu là đối tượng duy nhất mà cô
có thể trút giận.

Lúc Dương Tịch đến, gương mặt chẳng hề có nụ cười, hàng

lông mày đè nặng trên hai con mắt, sắc mặt sa sầm.

“Anh hỏi Trần Thần rồi, cậu ấy bảo tốt nhất là đến bệnh viện

kiểm tra!” Cậu ngồi xuống chiếc ghế đá.

“Anh nói vời Trần Thần hả?” Diệp Phiên Nhiên trân trân nhìn

cậu vẻ khó tin. Dương Tịch còn nói cả chuyện này với Trần Thần,
sau này trước mặt Trần Thần cô còn mặt mũi nào nữa.

“Sao em lại sợ cậu ta biết?” Dương Tịch chau mày khó hiểu.

“Cậu ta là anh em tốt nhất của anh, chuyện này chẳng có gì phải
giấu giếm cả. Bố cậu ấy làm trong bệnh viện, có thể giúp đỡ được…”

“Chẳng lẽ cả anh cũng nói với cả bố cậu ấy luôn à?” Máu người

cô bỗng chốc xộc lên tận não. Cô hệt như túi pháo sắp được châm
ngòi, nhảy dựng trên ghế đá: “Dương Tịch, anh nhất định phải loan
tin cho mọi người biết mới hài lòng hay sao? Em là con gái, việc này
mà đồn ra ngoài… Anh ích kỷ quá, chuyện gì cũng chỉ biết nghĩ đến

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.