Trời về đêm, mây dồn đọng khắp bầu trời, ánh trăng khuyết
lưỡi liềm cong cong tựa đôi chân mày.
Diệp Phiên Nhiên ngồi trước máy tính, vô tình nhấp mở thùng
thư, xóa từng bức thư điện tử vào thùng rác. Mấy hôm trước, do
doanh số bán hàng của bố Diệp đột ngột tăng vọt, công ty tặng cho
bố chiếc máy tính xách tay, ông tặng lại cho cô coi như món quà
nhân dịp sinh nhật.
Khi mở đến bức email cuối cùng, cô chợt phát hiện ra những
hàng chữ tiếng Anh quen thuộc, tên phiên âm là “Thẩm Vỹ”. Diệp
Phiên Nhiên kinh ngạc, vội vàng mở email, một tấm thiệp sinh nhật
hiện ra ngay trước mặt cô. Dưới ánh mặt trời rực rỡ, từng khóm hoa
tường vy hồng nhạt, hệt như áng mây hồng phấn, xa xa là cỗ máy
xay gió cỡ lớn, một cô gái đứng giữa rừng hoa, hàng lông mày đen
rậm, làn môi đỏ thắm, mái tóc dài bay lượn phấp phới, nở nụ cười
rạng rỡ như hoa.
Kèm theo là tiếng nhạc du dương, vài câu chữ tiếng Trung
chậm rãi hiện lên trên bức ảnh. “Phiên Phiên à, sinh nhật vui vẻ!”
Bàn tay nắm lấy con trỏ chuột dừng lại bất động trên bàn. Ánh
mắt cô nhìn trân trân vào màn hình, suy nghĩ miên man, hơi thở đứt
quãng.
Thời gian gửi email là tối khuya ngày 27 tháng 7. Khi đó cô
cùng Dương Tịch ăn mừng sinh nhật trong quán bar, cười nói chọc
phá, vui mừng phấn khởi. Còn Thẩm Vỹ một mình ngồi trước màn
hình máy tính lạnh lẽo để gửi cho cô tấm thiếp điện tử mừng sinh
nhật.