CỚ SAO MÃI YÊU EM - Trang 300

Cậu ngẩng đầu, uống một hơi cạn bia trong cốc rồi hướng mắt

nhìn về phía sân khấu, chụp lấy chiếc micro, mượn hơi men nói to:
“Cưng à, anh xin lỗi! Mấy ngày nay anh đã khiến em chịu vất vả,
mong em tha thứ cho anh! Đây là lần đầu tiên anh cùng em mừng
sinh nhật. Anh mong rằng sau này hàng năm anh sẽ ở bên em vào
ngày

Dứt lời, tiếng thét chói tai cất lên từ bốn phía, mọi người đưa

mắt nhìn Diệp Phiên Nhiên với ánh mắt ngưỡng mộ. Cô trở thành
nữ nhân vật chính hạnh phúc.

Lúc còn trẻ, thường thì khi vết sẹo đã lành, người ta sẽ quên đi

cảm giác đau đớn. Hai người nhanh chóng quên niềm khổ sở của vài
ngày trước, lại bám chặt lấy nhau hệt như chất keo dính.

Dương Tịch giữ lời hứa ban đầu với Diệp Phiên Nhiên, cậu bắt

đầu dạy cô kỹ năng ném bóng ba bước. Thế nhưng, cô quả thực rất
khờ khạo, học thế nào cũng chẳng làm được. Nguyên nhân quan
trọng nữa chính là, cô vốn không để tâm quan sát kỹ thuật chạy ba
bước, mọi sự chú ý của cô đều đổ dồn vào Dương Tịch, bởi lẽ tư thế
chơi bóng của Dương Tịch quá bắt mắt, động tác trơn tru, loáng một
cái cậu đã cho bóng vào rổ.

Sau đó thì Dương Tịch thực sự mất cả kiên nhẫn, nhấc bổng cô

lên, đặt cô ngồi trên vai mình, ném thẳng trái bóng vào trong rổ:
“Xem này, đây gọi là ghi bàn!”

Dưới ánh nắng chiều vàng vọt tháng Tám, gương mặt trẻ trung

sôi nổi sống động, từng góc cạnh, mỗi đường nét đều khiến người
khác phải xao lòng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.