CỚ SAO MÃI YÊU EM - Trang 332

Thoáng chốc, bồi bàn bưng tách trà hoa cúc bày trước mặt cô,

khẽ nhoẻn cười, nói chúc cô ngon miệng rồi quay người lui ra ngoài
khép cửa

Trong phòng chỉ còn lại hai người, cô ngồi thẳng lưng theo

phản xạ, đoan trang ngồi quỳ xuống, đón nhận ánh mắt lạnh lùng
sục sạo quan sát cô từ trên xuống dưới.

“Tiểu Diệp, con người của ta làm việc không thích vòng vo

quanh co.” Phùng Diệu Hoa đi thẳng vào vấn đề: “Lần này ta tìm
cháu, chính là muốn nói với cháu, ta và bố Dương Tịch đều không
tán thành chuyện hai đứa ở bên nhau!”

Diệp Phiên Nhiên chẳng lấy làm kinh ngạc nhưng vẫn cảm

thấy có chút đau thương. Qua lại cùng nhau hai năm hơn, cuối cùng
Dương Tịch đã lấy hết can đảm dẫn bạn gái về nhà ra mắt bố mẹ,
vậy mà vẫn không được thừa nhận và đón nhận. Trong quan niệm
của các bậc trưởng bối, tư tưởng môn đăng hộ đối đã ăn sâu vào gốc
rễ, đây hoàn toàn không phải tình tiết câu chuyện lúc tám giờ.

“Cháu đừng hiểu lầm rằng chúng ta không đồng ý chuyện yêu

đương của cháu và Dương Tịch là vì xuất thân gia đình cháu.”
Phùng Diệu Hoa nhấc tách trà lên, nhấp một ngụm, nói: “Chuyện đó
vốn không quan trọng, chúng ta cảm thấy hiện nay Dương Tịch
đang học đại học vẫn chưa tốt nghiệp, chuyện dựng vợ gả chồng lúc
này còn quá sớm. Đàn ông con trai mà, phải đặt sự nghiệp lên trên
chuyện thành gia lập thất, huống hồ thành tích học tập của Dương
Tịch xuất sắc, biểu hiện ở trường đại học rất tốt, chúng ta không
muốn nó vì mối tình chưa trưởng thành mà bỏ lỡ tương lai trước
mặt!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.