Là một người mẹ, bất kể có kiên cường, vẻ mặt có thể lạnh lùng
đến đâu đi chăng nữa cũng chẳng dễ nói cười với người ngoài
nhưng khi nhắc đến đứa con trai giỏi giang nổi trội, cũng vẫn khó
tránh khỏi toát lên ánh mắt dịu dàng hiền hậu kèm theo vẻ cao ngạo
vô bờ bến.
Duy chỉ có người mẹ này lăng nhục chính chuyện con trai bà
qua lại hẹn hò với cô.
Phùng Diệu Hoa cho rằng Diệp Phiên Nhiên quá tầm thường,
vốn dĩ không xứng với đứa con trai đáng tự hào của bà. Người vợ
tương lai của Dương Tịch, chắc chắn sẽ còn nhiều sự lựa chọn tốt
hơn!
“Bác cảm thấy, Dương Tịch và cháu ở bên nhau sẽ cản trở con
đường gấm lụa vinh hoa của cậu ấy ư?” Diệp Phiên Nhiên cúicánh
hoa cúc nhỏ trắng nổi lềnh bềnh trên tách trà thủy tinh.
“Chuyện của hai đứa, Dương Tịch đã cho ta biết cả rồi.” Phùng
Diệu Hoa nói: “Kể cả chuyện nó vì cô từ bỏ tiêu chuẩn tuyển thẳng,
cố chấp tham gia kỳ thi đại học. Thi đỗ điểm cao không chịu điền
nguyện vọng Đại học Thanh Hoa, cứ nhất mực phải vào Đại học
Nam Kinh. Ta chẳng thể nào ngờ rằng, đứa con trai vốn ưu tú chững
chạc chẳng bao giờ khiến ta và bố nó phải bận lòng lại vì cô làm quá
nhiều hành động trẻ con đến như vậy! Tiếp theo, cô còn muốn thao
túng nó làm điều gì nữa đây? Bỏ học hay là tốt nghiệp xong thì cùng
cô ở lại thành phố D?”
Giọng điệu Phùng Diệu Hoa tràn đầy vẻ mỉa mai và chỉ trích,
Diệp Phiên Nhiên trong mắt bà đã trở thành mối hiểm họa hồng
nhan, trở thành hồ ly tinh mồi chài dụ dỗ con trai bà bước chân trên
con đường lầm lỗi.