CỚ SAO MÃI YÊU EM - Trang 40

Rốt cuộc có thể về nhà rồi. Diệp Phiên Nhiên vội thu dọn đồ, cô

đeo ba lô bước ra ngoài thì liền bị Thẩm Vỹ gọi lại. Cậu bước đến
gần, nói giọng tự nhiên thoải mái: “Cùng về nhé?

Diệp Phiên Nhiên cắn chặt môi, nhìn cậu chằm chằm, cặp mắt

của cậu sao mà trông tự nhiên, vô tội, hệt như chẳng hề xảy ra
chuyện gì thế?

Bức thư đó, có thật là do cậu viết không? Diệp Phiên Nhiên rất

muốn biết nhưng lại chẳng dám hỏi. Cô cúi đầu, đáp: “Thôi, hôm
nay mình có việc”. Nói rồi, cô quay người bỏ chạy với tốc độ nhanh
nhất.

Thẩm Vỹ đứng chết trân tại chỗ, cậu có phần hoang mang,

thấp thoáng đâu đó là nỗi thất vọng.

Một số người con gái, cực kỳ thích thể hiện, từng phút từng

giây muốn mình trở thành tiêu điểm của người khác. Còn Diệp
Phiên Nhiên, lại quen với việc che giấu bản thân, cô chán ghét cảm
giác bị người khác nhòm ngó chế giễu.

Lẽ dĩ nhiên, cô bắt đầu dần xa lánh Thẩm Vỹ, nhữhg lúc ở trên

lớp, cô không nhìn cậu cũng chẳng trò chuyện cùng cậu. Mười phút
nghỉ giữa giờ, cô không lặng lẽ ngồi tại chỗ đọc sách thì âm thầm
đưa mắt nhìn ra ngoài cửa sổ. Tan học, cô không còn đợi cậu về
chung nữa. Hành động cố ý né tránh của Diệp Phiên Nhiên tuy đau
lòng nhưng Thẩm Vỹ chẳng còn cách nào khác.

Hôm đó, đến lượt Diệp Phiên Nhiên trực nhật. Tan học, phòng

học chỉ còn lại mình cô cùng Cố Nhân - người phụ trách thiết kế
trang trí bảng đen.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.