CỚ SAO MÃI YÊU EM - Trang 483

Dương Tịch vươn tay tắt chiếc đèn ngủ, lặng lẽ nằm cạnh Diệp

Phiên Nhiên, ôm lấy cô đang say giấc nồng vào lòng. Màn đêm tối
đen như mực, ánh đèn mờ ảo trong phòng, ngoài ánh đèn xe lấp lóe
hắt trên cánh cửa sổ đen kịt thì anh chẳng trông thấy gì cả, kể cả
khuôn mặt cô.

Nhưng anh vẫn ôm lấy cô, lắng nghe hơi thở đều đặn của cô,

cảm nhân sự bình lặng cùng niềm thỏa mãn chưa bao giờ có từ trước
đến nay.

Bọn họ ôm nhau trong màn đêm đen, tuy rằng cả hai không

nói năng gì nhưng gần gũi thân thiết hơn bất cứ lúc nào.

Dạo quanh một vòng, họ lại trở về xuất điểm ban đầu, quay về

cảm giác rung động đầu đời. Nhưng anh hiểu một điều rằng, tình
cảm của họ sẽ càng sâu đậm nồng nàn hơn cả thời niên thiếu, càng
thêm vững chắc không có gì có thể tàn phá được.

Bởi lẽ họ là nhân vật chính duy nhất trong cuộc sống của cả

hai, không ai có thể thay thế được.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.