CỚ SAO NÓI KHÔNG YÊU - Trang 128

phía sau. Khi bước lên ca nô, trong lòng cô không khỏi có chút buồn bực,
chuyến đi này quả thực rất oan uổng.

Khải Ngôn im lặng lái thuyền. Giữa hai người cứ luẩn quẩn một thứ

ngôn ngữ trang nghiêm khó nói. Khi ca nô về tới bến tàu, Nguyễn Tĩnh rời
thuyền, Khải Ngôn đi theo phía sau. Nguyễn Tĩnh cảm thấy cứ như vậy
cũng không phải, vì vậy mà chờ người phía sau tới gần, cô chủ động phá vỡ
tình thế khó xử, “Anh quay về đi, em tự về khách sạn cũng được, không có
vấn đề gì đâu.”

Kết quả là người phía sau vượt qua cô rồi lãnh đạm nói, “Tôi cũng có

việc phải trở về khách sạn.”

Lúc này Nguyễn Tĩnh rốt cuộc cũng hiểu được Triệu Khải Ngôn đang

tức giận. Tuy không biết vì sao anh đối xử lạnh lùng với mình nhưng người
đàn ông ôn hòa lịch sự này đích thực là đang tức giận rồi.

Dường như giữa hai người đang xảy ra chiến tranh lạnh. Từ ngày đó

cho tới khi chuyến du lịch kết thúc, cả hai chưa từng chính thức nói chuyện
với nhau lần nào.

Nói cô không tim không phổi cũng đúng. Hàng ngày Nguyễn Tĩnh vẫn

như cũ không hề thay đổi. Có điều có khi đi làm, khi đứng một mình
thưởng thức bức tranh, cô thi thoảng lại quay đầu nhìn về phía lối vào của
phòng triển lãm. Cô cũng không biết mình đang chờ mong điều gì nữa.

Gần đây có một chuyện khiến cô cảm thấy bất ngờ là Tưởng Nghiêm

và cô giáo dạy đàn dương cầm đã chia tay. Căn cứ theo suy đoán của
Nguyễn Nhàn thì cô giáo đã đá anh ta. Nguyễn Tĩnh cảm nhận sâu sắc rằng
năm nay có nhiều chuyện bất ngờ xảy ra hơn hẳn mọi năm.

Ngày hôm đó, sau khi cùng cô bạn từ thời trung học đánh tennis xong,

cô vừa ra khỏi sân tennis thì trông thấy Triệu Khải Ngôn đang đứng quay
lưng lại với bọn họ và nói chuyện với người khác trên hành lang công cộng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.