CỚ SAO NÓI KHÔNG YÊU - Trang 175

Nguyễn Tĩnh bỗng hiểu ra một điều, Triệu Khải Ngôn đang thử rút lui

rồi.

Chương 19

Kim đồng hồ chỉ bảy giờ sáng, Nguyễn Tĩnh tỉnh dậy. Đồng hồ sinh

học của cô luôn luôn đúng giờ. Có điều Nguyễn Tĩnh chưa từng trải qua
cảm giác vừa mới tỉnh dậy đã nghĩ tới đàn ông ngay trước tiên. Tối hôm
qua cô trằn trọc trở mình mãi vẫn không ngủ được, trong đầu toàn là hình
ảnh ánh mắt đem thẳm mà trong trẻo lạnh lùng của Triệu Khải Ngôn.

Nguyễn Tĩnh buồn bực cựa mình trên giường, đầu óc có chút hoảng

hốt. Trong trí nhớ của cô, khi cô thích Tưởng Nghiêm là theo đuổi đấu đá
lung tung không để ý trước sau, một loại cảm giác vô cùng nặng nề. Còn
cảm giác bây giờ lại không giống như thế, nó nhàn nhạt và giống một sợi tơ
như có như không cứ vương vấn bám sâu trong lồng ngực, rất mềm nhẹ
nhưng không cách nào bỏ qua cho được.

Nhớ tới bóng dáng cô đơn của anh khi rời đi ngày hôm qua, trong lòng

Nguyễn Tĩnh lại thêm trăm mối tơ vò, trong nỗi buồn phiền còn mang theo
cả cảm giác lo sợ mất mát. Cô sợ mất đi người bạn đó? Hay là sợ mất đi
một thứ gì đó sâu sắc hơn?

Mấy ngày liên tiếp, thứ cảm giác hỗn loạn này vẫn làm cho cô rất đỗi

hoang mang và lo sợ, thậm chí có lúc cô còn lâm vào trạng thái chán ghét
cả bản thân mình mà chẳng hiểu vì sao.

Gần đây cô có hai lần vô tình gặp được Triệu Khải Ngôn, một lần là ở

trên sân bóng, một lần là ở phòng làm việc của Tạ Hà.

Sự kiên trì dứt khoát trong mắt đã được thay thế bởi vẻ lịch sự khách

sáo, thái độ phù hợp, ánh mắt chân thành, khoảng cách thỏa đáng, hết thảy
đều là kiểu phong cách của Triệu Khải Ngôn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.