CỚ SAO NÓI KHÔNG YÊU - Trang 188

Nguyễn Tĩnh đi lướt qua anh và một mình cuốc bộ trên con phố vắng

vẻ không một bóng người. Khải Ngôn cúi đầu đuổi theo cô. Nguyễn Tĩnh
nghe thấy tiếng bước chân của đối phương đã đuổi kịp mình thì đứng lại.
Tiếp đó, Khải Ngôn vươn tay ra vòng qua cổ cô rồi chậm rãi kéo người lại,
mãi cho đến lúc phần lưng của cô áp sát vào lồng ngực anh, giữa hai người
không còn chút khe hở nào nữa.

Đầu tiên là mê muội, sau đó càng lúc càng lún sâu, tâm trạng của anh

cứ mãi mãi quanh quẩn bên ranh giới giữa vui sướng và đau khổ. Anh nghĩ
bản thân mình sắp bị tính hay thay đổi ác ý của Nguyễn Tĩnh ép cho phát
điên lên rồi. Trên thực tế, tâm trạng của anh quả thực đã bị ép đến bước
đường cùng.

Khải Ngôn không quan tâm, cho dù đối phương chỉ muốn giày vò anh

thì anh cũng muốn được giày vò trong sự thân thiết gần gũi thế này.

Triệu Khải Ngôn kìm lòng không được mà vùi đầu vào gáy Nguyễn

Tĩnh. Vị rượu nhàn nhạt tỏa ra từ người cô làm cho anh say mê đến mức
càng thêm mê man bất tỉnh.

Nguyễn Tĩnh nhắm mắt lại. Cái ôm dịu dàng này lại khơi lên chút bất

an đã đè nén từ lâu trong đáy lòng cô, khiến cho cô hoảng hốt.

Nguyễn Tĩnh nhớ lại mối quan hệ từ trước tới nay giữa cô và Triệu

Khải Ngôn. Mối quan hệ giữa hai người giống như một màn giằng co, hai
bên cứ tiến tiến lùi lùi mà không thể nào nắm bắt được điểm trọng yếu. Cô
vốn tưởng chính mình sẽ không bao giờ khốn đốn vì chuyện tình cảm nữa,
nhưng sự thực là đã có một chút chân tình nhẹ nhàng len lỏi tiến sâu vào
bên trong tâm hồn và không biết từ bao giờ đã từ từ tích lũy, từ từ trở nên
rõ ràng đến mức cô phải hoảng sợ khi phát hiện ra.

Hiểu được Triệu Khải Ngôn không phải từ bỏ mà chỉ đang cố gắng

kiềm chế bản thân, Nguyễn Tĩnh kinh ngạc nhận ra mình lại đau lòng vì

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.