CỚ SAO NÓI KHÔNG YÊU - Trang 222

“…Cảm ơn anh!”

Anh nở nụ cười nhàn nhạt, “Không có gì. Hôm nay có kế hoạch gì

không?”

Nguyễn Tĩnh thấy vẻ thản nhiên như không của đối phương thì cảm

thấy bản thân vốn đang căng thẳng quả thực vẫn còn kém xa, cô liền trấn an
tinh thần rồi bình tĩnh nói, “Không có kế hoạch gì đặc biệt cả. Ở vùng nông
thôn này, ngoại trừ công việc đồng áng và nấu cơm ra thì chỉ có phơi nắng
và nói chuyện phiếm thôi, về cơ bản là chẳng có việc gì.” Nói tới đây, cô lại
cười cười, “Có chút nhàm chán phải không ạ?”

“Không đâu.” Khải Ngôn nói xong liền nhẹ nhàng phủ lên bàn tay trái

của Nguyễn Tĩnh và vươn tới hôn lên môi cô.

Bầu không khí lúc này quả thực hết sức tế nhị, ánh mắt chứa đựng ý tứ

hàm xúc sâu xa, cử chỉ vô cùng thân mật, Triệu Khải Ngôn tuy không biết
những lời ngon tiếng ngọt nhưng những cử chỉ ôn nhu thì đã nắm chắc đến
mức dày công tôi luyện rồi.

Ngoài cửa truyền đến tiếng bước chân. Nguyễn Tĩnh hoàn hồn muốn

rút tay lại nhưng Triệu Khải Ngôn lại không hề có dấu hiệu muốn buông ra
mà trái lại còn thân mật đan mười ngón tay vào nhau. Trên mặt Nguyễn
Tĩnh nóng rần, “Khải Ngôn…”

Bà Mạc đã vui tươi hớn hở bước vào, “Tĩnh nha đầu dậy rồi à?”

“Dạ, chào buổi sớm, bà nội!”

“Sớm gì nữa, ông nội con đã ra chợ ăn xong bữa sáng và về rồi đấy.”

Nguyễn Tĩnh có chút xấu hổ. Khải Ngôn ở bên này đã đứng dậy đỡ bà

nội ngồi xuống. Bà Mạc càng nhìn càng thấy thích Triệu Khải Ngôn, trên
người anh tràn đầy sức sống của người trẻ tuổi, lại có giáo dục và rất lễ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.