CỚ SAO NÓI KHÔNG YÊU - Trang 225

“Sao em biết anh thích vị này?”

Nguyễn Tĩnh ngừng lại một chút rồi lập tức nở nụ cười, “Em không

biết, nhưng giờ thì biết rồi.” Nói xong, cô đút nửa miếng chocolate còn lại
vào miệng mình, “Em cũng thích loại chocolate trắng này.”

Một lát sau, Triệu Khải Ngôn lại thốt ra một câu, “Đêm nay anh ngủ ở

đâu?”

Nguyễn Tĩnh suýt chút nữa bị sặc nước miếng, “Anh hỏi thế là có ý

gì?”

“Chẳng có ý gì cả. Anh hỏi thế để chuẩn bị sẵn tinh thần thôi.”

Nguyễn Tĩnh che mặt giả vờ không biết, “Anh thích ngủ ở đâu thì

ngủ.”

Triệu Khải Ngôn bật cười thành tiếng.

Đến giờ cơm chiều, từ đầu thôn đến cuối thôn vang lên tiếng gọi của

mấy vị phụ huynh. Bọn trẻ chào tạm biệt rồi tự tản đi. Khải Ngôn kéo kéo
người nằm trên ghế, “Anh nghĩ anh thích giường của em hơn.”

Trong lòng Nguyễn Tĩnh giờ phút này đã bình tĩnh trở lại, cô còn có

tâm trạng nói đùa, “Anh nhớ phải giữ gìn phong thái quý ông đấy!”

Triệu Khải Ngôn ngồi bên cạnh gật đầu, “Anh sẽ cố hết sức!”

Thì thầm những lời riêng tư với nhau, nhìn nhau, nắm tay, ôm hôn,

tình cảnh ở bên nhau của hai người càng ngày càng giống như một cặp tình
nhân lâu năm. Triệu Khải Ngôn vô thức sa vào sự thỏa mãn trước nay chưa
từng có.

Đêm nay hai người vẫn ngủ chung trên cùng một giường, mà Triệu

Khải Ngôn thì ngoại trừ nụ hôn chúc ngủ ngon trước khi đi ngủ ra thì

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.