CỚ SAO NÓI KHÔNG YÊU - Trang 241

Nguyễn Tĩnh cảm thấy anh là loại người hay đeo bám người ta nên mới
chậm chạp không dám hành động.

Lúc này, Khải Ngôn đã khư khư nắm lấy tay đối phương dắt vào

phòng nghỉ phía trong. Vẻ tươi cười ẩn hiện trên gương mặt của người
phục vụ làm cho Nguyễn Tĩnh không khỏi có chút ngại ngùng. Thế nhưng
cô cũng không có ý định kéo tay lại, hình như cô đã muốn hưởng thụ cảm
giác ràng buộc như thế này rồi.

Đến phòng nghỉ, cửa phòng vừa được đóng lại thì Nguyễn Tĩnh lập

tức nhận được một nụ hôn khẽ khàng ôn nhu như nước. Tuy giữa hai người
yêu nhau thì một ngày hôn hai ba lần cũng là chuyện quá bình thường
nhưng đối với Nguyễn Tĩnh thì vẫn có chút khó tiêu. Dù sao thì trước kia
cô cũng chưa từng trải qua một mối tình thực sự nào, lần này vẫn có thể
tính là “Mối tình đầu”.

“Sorry… Cả ngày hôm nay anh cứ nhớ đến em.”

Nghe thấy câu nói này, Nguyễn Tĩnh không hiểu vì sao lại bật cười.

Những biểu hiện và lời nói của Khải Ngôn luôn toát ra sự nho nhã lễ độ,
thế nhưng cứ khi muốn hôn là anh lập tức hôn luôn rồi sau đó mới lại giải
thích, ha, tâm tư này mới tinh tế làm sao!

“Khải Ngôn, anh thích em ở điểm gì vậy?”

Triệu Khải Ngôn cười nói, “Vấn đề này rất mơ hồ. Chỉ có thể nói rằng

nếu vận mệnh có tốt có xấu thì vận mệnh của anh tốt nhất là được nắm giữ
trong tay em.”

Rất nhiều năm sau này Nguyễn Tĩnh vẫn luôn nhớ rõ câu nói đó, cùng

với tất cả vẻ dịu dàng của người đàn ông ở trước mặt cô lúc ấy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.