CỚ SAO NÓI KHÔNG YÊU - Trang 251

anh rất muốn người con gái trước mặt này. Chỉ một cử chỉ mập mờ của
Nguyễn Tĩnh cũng có thể làm cho anh lập tức sinh ra phản ứng.

Khi Triệu Khải Ngôn kéo cô lại gần và từ thắt lưng chậm rãi hôn lên

qua một làn áo mỏng, hô hấp của Nguyễn Tĩnh đã trở nên hỗn loạn. Lúc
này cô mới thấy sợ hãi, nhưng bàn tay đặt sau lưng đã chặn lại tất cả đường
lùi.

Hai chân của Nguyễn Tĩnh đã nhũn ra, cô ngã ngồi trên sofa. Khải

Ngôn ôm cô, môi anh tiếp tục mút mát dọc theo bờ ngực. Lần đầu tiên
Triệu Khải Ngôn muốn lưu lại những dấu vết rõ ràng trên cơ thể của một
người.

Khi lòng bàn tay ấm áp tiến vào trong lớp váy dài, Nguyễn Tĩnh hoảng

sợ gọi, “Khải Ngôn…” Nhưng mà cục diện vốn đã nghiêng về một bên, cô
có muốn làm gì lúc này cũng đều phí công vô ích.

Nguyễn Tĩnh có thể thỏa mãn được hết thảy mọi mong muốn của

Triệu Khải Ngôn. Anh khát khao chiếm giữ cô, anh rất muốn cô, giờ phút
này anh đã chờ đợi từ lâu lắm rồi…

Khi cơ thể bị kéo xuống phía dưới, khi đôi chân thon dài bị gác bên

hông, khi dục vọng vốn đã không kiên nhẫn chậm rãi tiến vào, toàn thân
Nguyễn Tĩnh lập tức co rút. Cô đau đến nỗi hít một hơi khí lạnh. Còn Khải
Ngôn thì cứng người lại, anh không dám tiếp tục cử động nữa. Vài giây này
quả thực hết sức khó chịu.

Triệu Khải Ngôn tuy không ám ảnh về chuyện trinh tiết nhưng việc

người đầu tiên của Nguyễn Tĩnh là anh cũng đủ làm cho anh mê muội.
Khải Ngôn run rẩy rút ra. Anh ôm chặt lấy người đang nằm bên dưới, mồ
hôi của cả hai hòa lẫn vào nhau, nhịp đập con tim càng thêm mãnh liệt…

Khoảng hơn bảy giờ sáng hôm sau thì Triệu Khải Ngôn từ trong mộng

tỉnh dậy. Anh khẽ nghiêng đầu. Ánh mặt trời xuyên qua khe hở của rèm cửa

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.