CỚ SAO NÓI KHÔNG YÊU - Trang 270

Bà Triệu nhấp hai ngụm trà đại mạch, gương mặt xinh đẹp khoan

khoái giãn ra, “Khải Ngôn, chẳng phải con bảo sẽ dẫn bạn gái tới đây sao,
người đâu?”

Khải Ngôn mỉm cười chống đỡ, “Hôm nay đúng lúc cô ấy có việc, cho

nên…”

Triệu Lâm ở bên cạnh cười to, “Người nào mà giỏi thế hả?” Nói xong,

cô ngồi xuống bên cạnh bà Triệu rồi dùng âm lượng bình thường mà nhẹ
nhàng nói, “Chị dâu, em thấy Khải Ngôn đang lừa chị đấy. Em hay đi chơi
với cậu ấy mà có thấy có bạn gái gì đâu.” Triệu Lâm nói xong lại trầm tư
một giây, “Nếu có tính thì chỉ có một lần em đã giới thiệu bạn học đại học
của em cho cậu ấy thôi. Khi ấy bạn em cũng có hẹn Khải Ngôn ra ngoài,
nhưng mà…” Ánh mắt của Triệu Lâm hướng về phía người đàn ông anh
tuấn đang thản nhiên uống trà, “Chẳng phải cháu đã từ chối Nguyễn Nhàn
rồi sao?”

Khải Ngôn đặt chén trà xuống và lắc đầu thở dài. Anh nhìn thẳng vào

đôi mắt đang dò hỏi của mẹ và chỉ nói, “Hiện giờ con và cô ấy đang ở bên
nhau, con nghĩ… con thực sự mê đắm cô ấy. Nếu có thể thì cô ấy sẽ là con
dâu của mẹ đấy.” Khải Ngôn nói xong lại cười khẽ, “Tên cô ấy là Nguyễn
Tĩnh.”

Lúc ấy, trên mặt của Triệu Lâm lộ rõ vẻ hoàn toàn khiếp sợ và không

thể tin được. Còn bà Triệu thì có chút an ủi. Bà cứ tưởng đứa con luôn làm
theo ý mình này định độc thân cả đời, “Hay là buổi tối đưa tới đây cho mẹ
nhìn một cái, để mẹ xem người làm cho đứa con vĩ đại của mẹ mê muội là
người thế nào?”

Khải Ngôn gật đầu, “Để con hỏi lại cô ấy đã.” Ngữ khí đơn giản nhẹ

nhàng của Khải Ngôn làm người nghe không tài nào phát hiện được anh
quan tâm tới Nguyễn Tĩnh đến mức nào.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.