CỚ SAO NÓI KHÔNG YÊU - Trang 339

Chủ Nhật cuối tuần, Nguyễn Tĩnh đắn đo suy nghĩ mãi rồi cuối cùng

vẫn hẹn Khương Uy đi chơi bóng cùng. Anh bạn này vừa tới đã “Kề vai sát
cánh” bên cô, “Anh còn tưởng em đã quên anh rồi chứ. Thật không dễ dàng
gì lại được em gọi tới đây, không uổng công đôi ta đã trải qua một trận sinh
tử cùng nhau đấy nhỉ!” Lời này vừa ra làm cô giáo Kim vốn tiến tới chào
hỏi lập tức cực kỳ hợp tác mà hứng thú dò xét. Lúc rời đi, Kim Hiểu Dao
còn đặc biệt chú ý liếc mắt nhìn Khương Uy một cái.

Họ Khương nào đó quả thật cũng sâu sắc không kém, “Sao cô bé kia

lại có vẻ thâm cừu đại hận như thế nhỉ?”

“Có lẽ tại anh đẹp trai quá đấy!” Nguyễn Tĩnh cười cười, “Đợi lát nữa

vào trận đấu có lẽ là một chọi một đấy. Thầy giáo kia là giáo viên tennis,
trình độ của anh ta không tồi đâu. Anh nhớ sử dụng mấy tuyệt chiêu của
anh đấy!”

“Hứ, xem thường anh à? Nếu xem thường anh thì sao em không tìm

cái vị kia nhà em ấy? Chỉ cần ba sec là xong chuyện chứ mấy!”

“Anh ấy bận.”

“Anh có thấy anh ấy bận lắm đâu.” Khương Uy làm mấy động tác vận

động rồi hỏi tiếp, “Chuyện em với Triệu Khải Ngôn ấy, rốt cuộc là anh ấy
theo đuổi em hay là em theo đuổi anh ấy thế?”

“Anh hỏi làm gì?”

“Tò mò thôi.”

Nguyễn Tĩnh chỉnh lại vợt, “Em theo đuổi anh ấy.”

“Anh biết ngay mà! Triệu Khải Ngôn đấy có tính thiếu gia lắm. Nói

thực là nếu phải dùng từ nào để hình dung về con người anh ấy thì đấy

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.