CỚ SAO NÓI KHÔNG YÊU - Trang 340

chính là “Mắt cao hơn đầu”. Anh chưa thấy anh ấy hạ mình với ai bao giờ,
bây giờ lại càng cao thâm không thể dò ra được.”

Nguyễn Tĩnh buồn cười, “Anh đang khen hay chê anh ấy đấy? Không

sợ em đi mật báo à?”

“Anh đây chẳng phải vì là bạn của em nên mới cảnh tỉnh em một chút

sao? Em đừng mật báo với anh ấy nhớ!”

“Không ngờ lá gan của anh lại nhỏ như vậy đấy.”

“Đây không gọi là nhát gan mà là sùng bái kính sợ.” Khi ra sân,

Khương Uy còn cực kỳ khách quan nói một câu, “Triệu Khải Ngôn này
cũng nham hiểm không ai bì được đâu.”

Ngay từ đầu trận, hai bên đã tấn công vô cùng quyết liệt. Tối hôm qua

lúc đi ngủ Nguyễn Tĩnh bị lạnh nên thể lực không dồi dào như trước nhưng
xem như vẫn có thể ứng phó được. Trong thời gian nghỉ ngơi giữa trận đấu,
Khương Uy nghe điện thoại xong liền quay đầu lại mỉm cười bí hiểm với
Nguyễn Tĩnh. Người đằng sau bị anh làm cho không hiểu mô tê gì, “Sao
thế?”

Đối phương lắc đầu và chỉ hỏi, “Cô gái bên kia đã đắc tội với em phải

không?”

“Không.”

“À, vậy thì sao đường bóng của em hôm nay lại xảo quyệt thế nhỉ.”

Khi trận đấu kết thúc, Triệu Khải Ngôn hai tay đút túi quần từ từ nhàn

rỗi xuất hiện ở bên ngoài sân. Anh lại gần cánh cửa sắt và nhìn ngó đại khái
khoảng mười phút. Nguyễn Tĩnh chú ý tới ánh mắt của hai người đối diện
đang phiêu đãng nhìn về phía đằng sau lưng mình. Cô theo bản năng quay
đầu lại. Quả bóng soạt qua bên cạnh người Nguyễn Tĩnh. Khương Uy hô

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.