CỚ SAO NÓI KHÔNG YÊU - Trang 348

“Em có quấy rầy làm phiền hơn nữa anh cũng không ngại đâu.” Khải

Ngôn thả lỏng người và cũng cười thành tiếng.

Hai người đang nói chuyện thì Nguyễn Tĩnh dường như bỗng nhớ tới

cái gì, “Đúng rồi, khi nào về anh mang cho em ít đặc sản ở đó nhé.”

Triệu Khải Ngôn khẽ nhíu mày, “Mấy thứ đó có gì ngon à?”

“Đại thiếu gia, em định đem biếu người khác mà. Ngoan, mang nhiều

vào nhé!”

“Em chỉ biết nô dịch anh thôi.” Khóe miệng vốn đang cong lên bởi vì

từ “Ngoan” kia mà càng thêm mở rộng.

“Biết làm thế nào được! Ai bảo em yêu anh.”

“Hừ!” Triệu Khải Ngôn day day trán, lỗ tai có chút ửng hồng. Thực

mẹ nó vô dụng!

Giữa tháng mười năm nay, cô con gái lớn tuổi còn lại là Nguyễn Nhàn

cuối cùng cũng muốn kết hôn. Đối tượng là một giáo viên cùng trường, là
một người đàn ông rất đôn hậu.

Lần này nhà họ Nguyễn tổ chức tiệc cưới rất long trọng, một nửa là vì

muốn nhân chuyện này mà lấy may, nửa còn lại là vì hai năm trước tiệc
cưới của đứa con gái thứ hai nhà họ Nguyễn rất đơn giản. Mấy vị trưởng
bối cứ nhớ tới chuyện này là lại cảm thấy vô cùng tiếc hận.

Hôn lễ của Nguyễn Nhàn được tổ chức ở đại sảnh xa hoa của một

khách sạn năm sao cao cấp nằm ngay trung tâm thành phố.

Giữa không gian thơm mát ngập tràn hoa cưới, hàng trăm tân khách

liên tiếp tiến đến chúc mừng. Nguyễn Chính ngồi ở ghế chủ tọa, trên khuôn
mặt đượm một vẻ an tĩnh hiếm thấy trong hai năm qua. Nguyễn Tĩnh vẫn đi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.